Thứ Ba, 11 tháng 11, 2014

Thanh Luyện, nơi Tình Yêu chiếu sáng

Có những điều hối tiếc trong cuộc sống con người đã trải qua, có những dự định tốt lành nhưng chưa bao giờ đạt tới trong cuộc lữ hành, có những trăn trở của con người chưa bao giờ nguôi từ khi sinh cho đến khi chết là được chiêm ngắm tận mắt Đấng là Chân, Thiện, Mỹ. Khắc khoải và mong chờ ấy gặp được và hoàn thành ở cuối con đường của luyện ngục. Đó là một hành trình cần thiết để hoàn tất khát khao sâu thẳm của con người. Trong niềm vui đó, tôi cầu nguyện cho những người đã khuất.
Sách Giáo lý toàn cầu nói về luyện ngục là  nơi “những người chết trong ân nghĩa của Chúa, nhưng chưa được thanh luyện hoàn toàn, mặc dù chắc chắn được ơn cứu độ đời đời, còn chịu thanh luyện sau khi chết, để đạt được sự thánh thiện cần thiết để vào hưởng phúc thiên đàng” Số 1030. Luyện ngục là nơi thanh luyện của những người được chọn cần được thanh tẩy, chuẩn bị cho việc gặp gỡ Thiên Chúa diện đối diện (1Ga 3, 2).
Thanh luyện là sự cần thiết.
Trong một lần, khi nhìn xem những em thiếu nhi đùa giỡn, có một em lỡ tay đánh phải người bạn thân của nó bên cạnh, nó làm cho bạn nó đau, nó muốn xin lỗi bạn, nhưng người bạn kia đang giận dỗi nghỉ chơi với nó ra. Nó đến trước mặt người bạn và khẩn khoản: “bạn hãy đánh lại tớ đi, rồi đừng giận tớ nữa”. Luyện ngục là những hối tiếc xin được làm lại là như thế, tuy rằng không còn có thể lập công phúc, nhưng trong sự tự nguyện của cá nhân và trong niềm tin các thánh thông công, tôi muốn được khuôn đúc lại trong Đức Kitô. về màu nhiệm các thánh thông công, Sách giáo Lý toàn cầu dậy: “Bởi tất cả các tín hữu hợp thành một thân thể duy nhất, cái tốt của người này được thông truyền cho các người khác,… nên phải tin là có sự hiệp thông những điều thiện hảo trong Hội Thánh. Thành phần quan trọng nhất trong Hội Thánh là Đức Kitô, vì Người là Đầu… do đó, sự thiện hảo của Đức Kitô thông truyền cho tất cả các chi thể và sự hiệp thông này được thực hiện qua bí tích của Hội Thánh. Chỉ có cùng một  Thánh Thần duy Nhất điều khiển Hội Thánh, nên tất cả những điều thiện hảo Hội Thánh nhận được, tất yếu trở thành vốn chung” (GLTC số 947). Nhờ vốn chung và việc tình nguyện được thanh luyện, mà chính tôi được thành toàn và trở nên con người mới trong Đức Kitô. Thật cần thiết cho tôi con đường thanh luyện nơi luyện tội ấy.
Màu nhiệm của sự sống đã rõ nét trong luyện tội:
Đức Kitô đã chết cho tôi và để cho tôi được sống. Sự sống của lời hứa ấy đã rõ nét trong luyện tội. Luyện tội trở thành nơi chuẩn bị, trở thành nơi bù đắp hoàn thiện những gì thiếu sót, nhờ Đức Kitô và trong Đức Kitô. Bao nhiêu điều thiện hảo khát khao ở dưới thế không hoàn tất được, thời gian thanh luyện là nơi hoàn tất, vậy tại sao tôi lại buồn? Luyện ngục là chốn của niềm vui, nhưng chưa trọn vẹn, dù sao vẫn hơn khi còn ở trần thế. Cảm nghiệm này có lẽ Thánh Nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã thấy được mối phúc của luyện tội khi chị viết trong những ngày cuối đời: “ Nếu tôi vào luyện ngục, tôi rất hài lòng. Tôi sẽ làm như ba trẻ Do Thái ở trong lò lửa, tôi vừa đi dạo trong lửa cháy vừa hát thánh ca của Tình yêu” (Derniers entretiens). Không thể buồn khi được làm lại tròn đầy từ những gì đã đổ vỡ. Kinh nghiệm của cuộc đời này cho tôi hay điều đó, có những khát khao thực sự làm mới lại từ những đổ vỡ, nhưng hầu như ít khi có thể trọn vẹn được như ước mong. Người ta thường nói: “Ly nuớc đã đổ làm sao có thể hốt lại cho đầy”. ở trần thế này thì không nhưng nơi luyện tội lại làm được và còn hơn thế. Thời gian luyện tội có lẽ là thời gian tốt nhất để hoàn thành con người của mình, vậy có gì mà lo buồn? hãy vui như ba trẻ Do Thái đi lại trong lò lửa có lẽ là thái độ đúng nhất khi vào trong luyện tội. Niềm vui đã chắc chắn khi đã thấy cây mầm sự sống đang phát triển. Sự sống đời đời là nhận biết Thiên Chúa. Nơi thanh luyện tôi đã được nhìn thấy Thiên Chúa của tôi cho dù chưa rõ nét như khi diện đối diện. Vấn đề là thời gian, thời gian của Đêm hướng về ánh sáng.
Luyện tội, nơi kinh nghiệm về Thiên Chúa là Đấng Hằng Sống:
Thái độ của niềm vui khi được tuyển chọn vào trong nơi thanh luyện, khởi đi từ niềm tin khi tôi còn sống ở trên đường lữ hành. Theo kinh nghiệm niềm tin của ông Gióp, ông đã trải qua những thử thách của Thiên Chúa để rồi cuối cùng nhận định rằng: “Ai sẽ làm cho lời tôi được ghi chép? Ai sẽ dùng bút sắt ghi khắc lời tôi? Ai sẽ dùng chì ghi tạc lời tôi trên đồng trên đá? Vì tôi biết rằng Đấng Cứu chuộc tôi hằng sống, và ngày tận thế tôi sẽ từ bụi đất sống lại; da tôi sẽ bọc thân tôi, và trong xác thịt, tôi sẽ thấy chúa tôi. Chính tôi sẽ thấy Người và mắt tôi sẽ nhìn Người, chớ không ai khác” (Giop 19, 1. 23 – 27 a). Niềm tin vào Thiên Chúa Hằng Sống trong đời này, thắp lên niềm vui yêu mến trong nơi thanh luyện. Thiên Chúa Hằng Sống, Người vẫn sống trong tôi, mãi mãi ở bên tôi và như Thánh Phaolô đã nói một cách thuyết phục với tín hữu Roma, một cách xác tín: “Ai sẽ tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Đức Kitô được? có phải là gian truân, buồn sầu đói khát, trần truồng, nguy hiểm, bắt bớ, gươm giáo chăng? Nhưng chúng ta sẽ thắng được tất cả những sự ấy nhờ có Đấng yêu thương chúng ta. Tôi chắc chắn rằng dù sự chết hay sự sống, dù thiên thần hay bậc quyền quý, tài sức, dù những sư hiện tại hay tương lai hoặc sức mạnh, dù cao hay sâu, dù tạo vật nào khác, cũng không thể tách biệt chúng ta ra khỏi lòng yêu mến của Thiên Chúa, trong Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta.” (Rm 8, 35. 38 -39). Trong niềm tin ấy, khi còn sống ở đời này lẽ nào lại sợ hãi, khi được chuẩn bị ở mãi trong Chúa sau giai đoạn thanh luyện? Không còn là sợ mà trong tôi đang nảy lên một niềm mừng vui bởi người sẽ “tay đỡ tay nâng không để chân tôi vấp phải đá” mà hư mất đời đời. Tôi hy vọng vào Thiên Chúa Đấng Cứu độ tôi hằng sống, Người sẽ cứu thoát tôi, chuẩn bị lại cho tôi ngày diện kiến Thánh Nhan.  Nơi luyện tội, tôi sẽ kinh nghiệm hơn về những điều này, bởi thấy được lòng thương xót bao dung của Thiên Chúa, Người đã không rời xa tôi trong ngày tôi lâm vào túng quẫn, Người đã không chia lìa tôi trong ngày sự chết ập tới, và trong ngày tôi chuẩn bị, Người đã mặc lại áo hoàng tử  cho tôi. Thật sự là mừng vui khi gẫm về luyện tội trong tình yêu của Thiên Chúa, tim tôi bắt đầu run lên trong từng nhịp đập, bởi biết Người là Thiên Chúa Hằng Sống và Hàng Yêu Thương, Người chữa lành cho tôi .
Luyện ngục, nơi đốt nóng tình yêu:
Đây là một cảm nghiệm của Thánh Nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu, chị đã lấy mất đi nơi Luyện ngục tính hung hăng mà người ta thường nghĩ. Nếu có lửa của luyện ngục thì lửa đó là lửa Tình yêu, nếu có mong niềm mong mau cứu thoát là niềm mong của ngày Tân nương kết hợp cùng Tân lang. Sự khát khao Tình Yêu làm nên ngọn lửa cháy bỏng lòng yêu mến. ở trên đời này, con người còn cần đến niềm tin vì chưa thấy, nhưng giai đoạn của đời sau còn lại là lòng mến. Thánh PhaoLô trong bài ca Đức mến (1 Cor 13) diễn tả lòng mến ấy, để rồi khẳng định “Ai sẽ tách chúng ta ra khỏi lòng mến…”. Trong luyện tội có lửa của niềm vui vì đầy tràn hy vọng, hy vọng “Nhờ ánh sáng của Ngài, chúng con được nhìn thấy ánh sáng” (TV 35, Kinh Sáng Thứ Tư, tuần 1). Ánh sáng của Người đã soi chiếu tỏ tường hơn khi còn ở trần gian, lửa luyện tội thắp lên ánh sáng của Người để tôi nhìn thấy Ánh sáng. Lửa của sự trừng phạt đã tháo chạy để còn lại lửa của Tình Yêu chữa lành. Thiên Chúa Yêu thương là Thiên Chúa chữa lành, các linh hồn trong luyện tội là được Tình Yêu chữa lành. Và như tiên tri Ezekien loan báo lời của Thiên Chúa: “Ta sẽ ban cho các ngươi một trái tim mới”. Ngày Thanh Luyện là ngày thực hiện toàn vẹn lời loan báo ấy, Thiên Chúa Người đang làm nên trái tim mới. Thời gian của thanh luyện không còn đau khổ của sự phản bội nữa, không còn sầu thương của mỗi lần vấp ngã, vì đây là thời gian băng bó, thời gian của chữa lành. Thiên Chúa chữa lành là Thiên Chúa biểu lộ tình Chúa yêu thương. Khát khao cháy lên vì thấy cận kề Tình Yêu của Thiên Chúa thực hiện. Khát khao làm tăng thêm lòng mến, khát khao làm cháy tan những vị kỷ, thiêu đốt những gì là bợn nhơ. Thời gian không còn là thước đo của lỗi lầm mà là thước đo của lòng mến. Càng thấy Tình Yêu rõ nét càng ươc ao đến cùng Tình Yêu ấy. Càng muốn đến gần Tình yêu càng mong muốn trở nên xứng đáng với Tình Yêu sắp lãnh nhận. Tình Yêu làm nên ý nghĩa của ngày dài chuẩn bị, không còn là hối tiếc về những sai lầm mà là thời gian tích cực sửa chữa những sai lầm, Tình Yêu làm nên những hành động tích cực. Không còn là là ước mơ nhưng đang thực hiện ước mơ. Không còn là thời gian dự định nhưng là thời gian thực hiện của lòng mến. Hình ảnh mà Thánh Têrêsa mượn để trình bày sự hân hoan của lòng mình nếu như vào luyện ngục là Ba đứa trẻ đang đi trong lò lửa mà như đang dạo chơi. Trong Tình yêu thì không còn chỗ nào là ngục nên chăng đổi từ ngữ Luyện ngục trở thành nơi Thanh Luyện? Nơi của Tình Yêu đốt nóng niềm khát khao.
Chúng ta, những người còn sống cầu nguyện cho những người quá cố là cầu nguyện cho ngày của chờ đợi hợp hôn đến sớm hơn chờ đợi. Luyện ngục không còn là ngục tù giam hãm, trả đũa những gì sai lỗi mà là nơi chuẩn bị trong Yêu Thương và hoàn thành những ước mơ. Các linh hồn ở trong luyện ngục là đã chắc chắn về ngày hợp hôn, đối với những người còn đang lữ hành thì còn đầy phiêu lưu. Vậy hãy xin cho lòng mình, hôm nay trong sự sống này gặp gỡ được lòng thương xót của Chúa và chính nhờ lòng thương xót ấy  chữa lành và hoàn tất trong nơi Thanh luyện.
Suy gẫm về điều này, tôi đôi lần ước mơ giản đơn, xin cho con được vào nơi thanh luyện thôi, dù cho đó chỉ là chiếc vé vớt.
Joshkimt

Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....