Có một câu chuyện thú vị người
hành khất bất đắc dĩ như sau. Sau một ngày dài làm việc, người đàn ông đi bộ về
nhà. Vì mệt mỏi và đói khát, người đàn ông dừng lại dưới một bóng cây, dựa lưng
vào thân cây và thiếp ngủ đi lúc nào không biết. Qua dáng vẻ mệt mỏi, những người qua lại tưởng
ông là người hành khất, tỏ lòng thương và bỏ vào chiếc mũ của ông vài đồng.
Chẳng mấy chốc, chiếc mũ của ông đã được khá tiền.
Chợt thức giấc, người đàn ông nhìn vào cái mũ ngạc nhiên và bàng hoàng. Ông cảm
phục lòng nhân từ và quảng đại của khách qua đường. Ông vui vẻ đếm từng đồng và nhận thấy số tiền
còn nhiều hơn một ngày công của ông. Người đàn ông mỉm cười về số phận “người hành khất bất đắc dĩ” của
mình, và thầm nghĩ nếu là hành khất thật thì cũng chẳng sợ đói. Sau đó, ông tiếp tục đi bộ về nhà. Trên con đường, ông gặp nhiều người hành khất
đang ăn xin và cảm thấy thương số phận của họ.
Ông lặng lẽ đến từng người, chia đều số tiền đã thu được và số tiền ông
hiện có cho những người hành khất này, hy vọng họ có được một ngày hôm nay tốt
đẹp. Sau đó, ông tiếp tục đi về nhà.
Ông bà anh chị em thân mến. Trong
bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu kể chúng ta nghe dụ ngôn “Thợ Làm Vườn Nho”
để cho chúng ta biết về một ông chủ tốt giúp nhiều người thất nghiệp có công ăn
việc làm, nuôi gia đình. Những người
thất nghiệp này, có thể được gọi là những người hành khất, đứng ngoài góc đường
chờ đợi được mướn, và vào làm vườn bắt
đầu từ những giờ khác nhau, nhưng cuối cùng ai cũng được trả lương bằng nhau.
Thật vậy, khi nghe dụ ngôn này,
chúng ta cảm thấy ông chủ không công bằng và có vẻ thiên vị. Tại sao ông không trả cho những nhân công làm ít giờ theo giờ họ làm? Tại sao ông không trả cho những người
làm cả ngày nhiều hơn? Theo tiêu chuẩn của chúng ta thì lối cư xử và quyết định
của ông quả không công bằng! Nhưng có
phải ông chủ đã làm sai không? Ông có phải
theo tiêu chuẩn và ý muốn của chúng ta
không?
Chúa Giê-su cho chúng ta biết đây
là một ông chủ tốt. Vì sao? Vì ông đã
đối xử với họ rất công bằng và bác ái. Công bằng vì ông đã trả lương đúng với
sự thỏa thuận giữa ông và những người thợ, đúng với giá thích hợp với hoàn cảnh
của nhân công, đủ để nuôi sống họ và gia đình họ một ngày. Ông còn đi xa hơn,
tự cho mình là một người có trách nhiệm phải tìm và giúp những người thất
nghiệp, để họ có công việc làm. Và từ
đó, chúng ta thấy, ông chủ đã vươn lên thực thi việc bác ái, thể hiện lòng nhân
từ, giờ nào cũng lo đi tìm những người thất nghiệp, mướn họ và trả cho những
người chỉ làm ít giờ cũng được lãnh một đồng như những người làm cả ngày.
Ông bà anh chị em thân mến. Ông
chủ trong Tin mừng hôm nay chính là Thiên Chúa, chính là Chúa Giê-su Ki-tô,
Đấng Cứu Thế, xuống thế làm người trở thành sứ giả tình yêu, lòng nhân từ và
thương xót của Thiên Chúa Cha, và dạy chúng ta phải biết sống công bằng, bác ái
và quảng đại.
Thế nhưng, ông bà anh chị em
thân mến, con người từ bao nhiêu ngàn năm vẫn thù hằn, ghen ghét, ganh tị và
tranh chấp lẫn nhau. Vì hẹp hòi, ích kỷ và ganh ghét, con người không muốn kẻ
khác hơn mình. Chúng ta thấy chiến tranh, khủng bố, thù hằn, tranh chấp, xung
đột và bất hạnh xảy ra vì ganh ghét, ích kỷ và thù hằn phát xuất từ trong lòng
con người.
Chúng ta thấy dụ ngôn “Người
Con Hoang Đàng” là một minh chứng về bản chất ghen ghét và ích kỷ nơi con
người chúng ta. Đứa em ăn chơi phung phí, phá sản nghiệp, làm bại hoại gia
phong, nhưng người anh không bận tâm, sống chết mặc nó! Nhưng khi đứa em trở về, được cha đón tiếp,
thì anh tức giận và ghanh ghét đến mức anh cắt đứt quan hệ cha con, anh em. Chúng
ta thấy người anh đã nói với cha mình: “Thằng con của ông.” Ông chứ không còn là cha, và
con của ông, chứ không còn là em của tôi nữa.
Vì sự tức giận và ghanh ghét nên tình liên hệ gia đình bị cắt đứt. Khi tình con người bị cắt đứt, thì không còn
chuyện thương nhau, chia sẻ và bác ái nữa. Cũng thế, vì ghanh ghét và thiếu tình người,
nên những làm vườn từ sáng sớm không cảm thông được với hoàn cảnh của những
người đồng cảnh ngộ. Họ là những người
thất nghiệp cần việc làm để lo cho mình và gia đình.
Trong bài Tin mừng tuần trước, vì ích kỷ cho nên người đầy tớ độc ác đã không nhận ra lòng nhân từ của người chủ đã thương xót anh, cho nên anh đã đối xử một cách vô tình và vô tâm, không tha thứ với người chỉ nợ anh một số tiền nhỏ. Anh tóm lấy, bóp cổ, bắt giam, và đòi cho bằng được số tiền nhỏ đó nợ anh. Vì lòng con người còn quá hẹp hòi, ích kỷ và ghen tị, cho nên vẫn còn tranh chấp, hận thù và ghanh ghét lẫn nhau.
Trong bài Tin mừng tuần trước, vì ích kỷ cho nên người đầy tớ độc ác đã không nhận ra lòng nhân từ của người chủ đã thương xót anh, cho nên anh đã đối xử một cách vô tình và vô tâm, không tha thứ với người chỉ nợ anh một số tiền nhỏ. Anh tóm lấy, bóp cổ, bắt giam, và đòi cho bằng được số tiền nhỏ đó nợ anh. Vì lòng con người còn quá hẹp hòi, ích kỷ và ghen tị, cho nên vẫn còn tranh chấp, hận thù và ghanh ghét lẫn nhau.
Thiên Chúa là một ông chủ tốt. Chúa yêu thương và nhân từ với tất cả chúng
ta, ban cho chúng ta nhiều ơn lành hồn xác.
Chúa kêu gọi chúng ta hãy noi gương người hành khất bất đắc dĩ ngủ bên
vệ đường, chia sẻ ơn lành với những người nghèo khổ, cũng như bày tỏ lòng tri
ân Chúa, qua việc bác ái, quảng đại dâng cúng, đóng góp tham gia vào những công
việc xây dựng Vườn Nho Của Chúa nơi
trần gian, là Giáo hội và giáo xứ chúng ta. Chúng ta đầu tư vào Nhà Chúa, tôi
tin Chúa sẽ tiếp tục trả công cho chúng ta. Ước gì tất cả chúng ta biết noi
gương người hành khất bất đắc dĩ, sống yêu thương, bác ái, quảng đại để trở nên đồng hình, đồng dạng với Chúa, trở
thành nhân chứng tình yêu và sứ giả lòng thương xót của Chúa.
Lm. Chánh xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét