Thứ Hai, 30 tháng 7, 2012

Truyền Thống Gia Ðình

Sau khi mẹ tôi qua đời, cha tôi bỏ căn nhà vẫn dùng để ở trong những kỳ nghỉ hè, cha bảo chúng tôi: "Này các con, cứ việc lấy những gì mà các con thích".
Thế là cả ba chị em chúng tôi đến dọn dẹp đồ đạc cho cha. Tôi chọn bàn viết cao cao mà mẹ tôi ngồi để viết thư bên cửa sổ có ánh nắng soi vào rất đẹp. Em gái tôi chọn bức tranh vẻ ngôi nhà nghỉ mát; và em út tôi chọn bức tượng bầy ngựa, bởi mẹ và em út tôi có chung sở thích cưỡi ngựa.
Rồi chúng tôi bỏ tất cả những thư từ cũ kỹ và những bức ảnh đã phai màu, tất cả những vật lưu niệm của gia đình vào trong mười hai chiếc hộp, và mỗi chúng tôi giữ bốn hộp. Sau đó, tôi ngồi nơi bậc tam cấp lần giở từng trang của cuốn album và ngắm nghía những tấm hình của gia đình. Này là hình của cha rất oai vệ trong sắc phục hải quân và một tấm chụp với mẹ đang đứng cạnh chiếc xe hơi đầu tiên mà mẹ đã mua được. Lần giở những trang sau có thể nhận ra tiến trình hình thành và phát triển của cả gia đình, nhà và xe cũng ngày một lớn hơn. Rồi nơi trang cuối cùng của cuốn album là hình ba chị em chúng tôi bận đồ đồng phục. Lúc này tôi gần như cảm nhận được tiếng sột soạt của từng chiếc áo đầm mà chúng tôi đã mặc. Tôi cũng mường tượng ra niềm vui sướng của mẹ khi tìm ra những bộ quần áo giống hệt nhau cho cả ba chị em chúng tôi trong một tiệm bán quần áo trẻ em ở trong làng. Tôi còn nhớ rất rõ là ba chiếc áo được may bằng lụa Thụy Sĩ màu trắng và có điểm hoa màu xanh dương, váy và cổ áo được viền bằng những đường chỉ xanh dương thật mảnh. Mẹ bảo: "Cổ xanh dương cho hợp với màu mắt xanh của các con".
Chúng tôi được mặc thử bộ áo đó trong một lần để tập buổi trình diễn thời trang cho cha xem vào tối hôm đó, cha tôi vỗ tay tán thưởng nồng nhiệt khi cả ba chị em chúng tôi xúng xính trong bộ đồ mới, xoay qua xoay lại trong phòng ăn, sau đó chúng tôi cũng dịu dàng khẽ nâng chiếc váy và cúi chào. Ngắm nhìn tấm ảnh, những ký ức thật đẹp của chung ba chị em chúng tôi trong những bộ đồng phục tiếp theo. Chúng toi mỗi ngày một lớn lên, dần dần mẹ nhận thấy mỗi chúng tôi có những sở thích khác nhau nên không sắm đồ giống nhau cho chúng tôi nữa. Và chẳng bao lâu cả ba chị em chúng tôi đã lập gia đình.
Năm đầu tiên vắng mẹ vào lễ Giáng Sinh chúng tôi biết trước là sẽ rất buồn. Tôi vẫn luôn nhớ cứ mỗi mùa Giáng Sinh bố tôi lại tặng cho mẹ một chiếc áo ngủ thật đẹp. Giáng Sinh năm nay mẹ không còn nữa, cây Noel vẫn được trang hoàng rực rỡ nhưng những hộp quà trang trí hôm nào mà mẹ tôi đặt dưới gốc cây Noel thì không còn nữa. Vì thương ba chị em và chồng con chúng tôi, cha tôi cứ phải tỏ ra vui vẻ. Thình lình, em gái tôi lôi từ sau cây Noel ra ba hộp quà màu trắng giống y hệt nhau, trên mỗi hộp có giòng chữ rắn rỏi do cha tôi viết: "Quà của chú lùn tặng trong đêm Giáng Sinh". Cả ba chúng tôi đều mở quà, đó là ba chiếc áo ngủ bằng lụa đỏ. Chúng tôi nhảy lên sung sướng. Sau đó cả ba đều chạy đi thay áo rồi cả ba cùng chạy trở lại trong bộ áo mới. Cha tôi đang mở bản nhạc mà chúng tôi đã từng nghe vào những đêm Giáng Sinh trước. Cả ba chị em chúng tôi nắm tay nhau nhảy quay cuồng. Nhạc càng cuồng nhiệt thì chúng tôi càng quay nhanh, không hề để ý tới những đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên của các ông chồng và những cái miệng há hốc của các con cái chúng tôi. Nhớ lại tôi vẫn cảm thấy tức cười về cảnh ba bà mẹ trong bộ áo mới nhảy múa như điên cuồng giữa đống hộp còn mở để bề bộn. Và khi tiếng nhạc dồn dập rồi chấm dứt, cả ba chị em chúng tôi cũng té dụi vào nhau cười như nắc nẻ, trong khi các ông chồng thì lắc đầu không thể tin vào mắt mình. Các con của chúng tôi cũng bò lê ra mà cười, còn cha chúng tôi thì mỉm cười sung sướng. Có lẽ mẹ tôi cũng không bao giờ ngờ vì đã tạo ra một truyền thống gia đình như vậy.
 
* * *
Thói quen đã trở thành truyền thống tốt đẹp của gia đình trên đây, cũng đã trở thành niềm vui sướng của cả nhà. Trong cuộc sống thường nhật của chúng ta cũng vậy, nếu chúng ta thường xuyên tạo ra những ý tưởng yêu thương và những nét nghĩ đặt nền tảng trên tình yêu thì cuộc sống của chúng ta thật hạnh phúc biết bao.
Niềm vui sống đã làm tan biến những mối ngờ vực, xóa đi những ranh giới nối liền những khoảng cách, lấp đầy những hố sâu giữa những con người, nhưng để được như thế thì trước hết mỗi chúng ta phải là những con người thực sự sống trung thực trong tình yêu. Chỉ khi đó chúng ta mới dám chứng tỏ cho người khác tình yêu của mình cũng như không ngại ngùng để biểu lộ tình thương mà mình có với người mình yêu, sẵn sàng hy sinh những tình cảm riêng tư để hòa vào niềm vui chân chính của người mình thương mến.
Cầu chúc quí vị và các bạn luôn tìm kiếm và thiết lập những thói quen tốt đẹp vào niềm vui và hạnh phúc cho anh chị em như người mẹ trong câu chuyện trên đây, để thế giới này sẽ ngày một xích lại gần nhau trong niềm vui, dạt dào tình Chúa, đượm thắm tình người.
 
Lạy Chúa,
Xin thương chúc lành cho tất cả các gia đình trên thế giới này. Xin cho tình thương được hiện diện nơi mỗi gia đình, biến gia đình thành tổ ấm trước con người phát triển và cảm nghiệm được tình yêu Chúa.
Chân Lý Á Châu

Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....