
Ông
bà anh chị em thân mến. Những bài Kinh
thánh hôm nay rất phong phú, chứa đựng nhiều bài học quan trọng cho đức tin và
đời sống Ki-tô hữu chúng ta. Nhưng tôi chỉ muốn chia sẻ 2 điểm mà thôi. Điểm thứ nhất là đừng xét đoán ai. Tin mừng
hôm nay cho chúng ta biết một người Pha-ri-sêu có tên là Simon mời Chúa đến nhà
dự buổi tiệc, nhưng không cho chúng ta biết rõ trong dịp gì.
Đang trong bữa tiệc,
một người đàn bà đến khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Chúa Giê-su, bà lấy tóc
lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái xét đoán và kết
án bà là người tội lỗi, và tỏ ra một thái độ khinh bỉ đối với bà. Tệ hơn nữa,
ông cũng đã xét đoán, nghi ngờ và kết án Chúa Giê-su là người gian dối khi ông
châm biếm phê bình: “Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động
đến mình là ai và thuộc hạng người nào: là một người tội lỗi.” Vì mang thành kiến
xét đoán nên ông không tôn kính và nhận ra Chúa Giê-su Người ông mời dự tiệc tại
nhà là ai. Nhiều người chúng ta cũng có
thái độ vội vã xét đoán và kết án người khác dựa vào hình dáng bề ngoài, rồi
đưa đến những thái độ nghi ngờ, kỳ thị, chê bai và khinh thường. Chúa Giê-su
trong bài giảng trên núi dạy chúng ta: “Các con đừng xét đoán để khỏi bị xét đoán. Các con xét đoán thể nào thì các con cũng bị
đoán xét như vậy.” (Mt. 7, 1-2)
Điểm
thứ hai mà tôi muốn chia sẻ với ông bà anh chị em là sự tha thứ. Chúng ta biết có nhiều loại tha thứ: sự tha
thứ giữa người vợ và chồng, giữa cha mẹ và con cái, giữa anh chị em với nhau
trong gia đình, sự tha thứ trong tình bạn bè, giữa những người thân thuộc, hay
sự cần thiết của sự tha thứ khi chúng ta đối xử với nhau, hay sự tha thứ cho
chính bản thân của chúng ta. Tôi biết có
những người vợ, người chồng không thể tha thứ cho nhau, có những anh chị em
không thể tha thứ cho nhau, có những người thân thuộc không thể tha thứ cho
nhau, bạn bè không thể tha thứ cho nhau, có những người không thể tha thứ cho
chính Thiên Chúa, vì đã không ban ơn hay không nghe lời họ cầu xin. Thế nhưng,
hôm nay, chúng ta chú ý đến sự tha thứ của Chúa cho chúng ta.
Trở
lại bài Tin mừng, chúng ta thấy người đàn bà mang tiếng tội lỗi đã phá bỏ mọi
thể thức, nghi lễ thông thường của một buổi tiệc, từ sự biểu lộ tấm lòng ngưỡng
mộ, biết ơn chân thành đến sự tôn kính và yêu mến Chúa Giê-su. Chúng ta thấy
ông Pha-ri-sêu chủ nhà, người mời Chúa Giê-su, cùng với khách đã sửng sốt và
khó chịu trước hành động của bà. Vì thế Chúa Giê-su đã kể cho họ dụ ngôn người
chủ nợ và con nợ. Dụ ngôn này cho chúng
ta thấy ba điểm quan trọng. Thứ nhất là
sự can đảm, tấm lòng khao khát và chân thành đến với Chúa của bà. Điểm quan trọng thứ hai, dụ ngôn cho chúng ta
biết lý do tại sao người đàn bà nhiều tội lỗi được tha thứ. Và điểm thứ ba là
lý do tại sao bà “phung phí” sự cảm tạ, tri ân và ngưỡng mộ Chúa, vì bà đã nhận
được ơn tha thứ đầy tràn.
Chúng
ta tự hỏi “Lý do gì và động lực nào làm cho bà có lòng khao khát và thúc đẩy bà
tìm và đến với Chúa?” Tin mừng không cho
chúng ta biết rõ lý do và động lực nào, nhưng có lẽ bà đã nghe Chúa Giê-su dạy
dỗ về lòng thương xót của Thiên Chúa qua những dụ ngôn Con Chiên Lạc, hay Đồng
Xu Đánh Mất, hay Người Con Hoang Đàng.
Nghe được những lời giảng dạy của Chúa Giê-su về lòng thương xót của
Thiên Chúa đã đánh động vào tâm hồn của bà, nảy sinh ra sự thay đổi, hoán cải
chân thật, và hoàn toàn trao tấtâm hồn của bà cho Chúa.
Tới
đây, tôi muốn ông bà anh chị em chú ý đến một điểm thật quan trọng đã xảy ra,
đó là vì lý do này hay khác, không biết làm sao bà tin chắc chắn rằng chính
Chúa Giê-su, chính Chúa Giê-su là sứ giả lòng thương xót của Chúa Cha,
cho nên bà đã can đảm và mạnh dạn vượt qua những chướng ngại vật bên trong con
người mình là tội lỗi, và bên ngoài là sự khinh khi của chủ nhà và những người khách
trong bàn tiệc, để tìm đến gặp và quì xuống trước mặt Chúa Giê-su tỏ tấm lòng
chân thành biết ơn tràn đầy, và đã nhận được ơn tha thứ của Chúa. Khi Chúa Giê-su nói với bà: “Tội con đã được
tha rồi”, Người ban cho bà một sự bảo đảm chắc chắn bà được hoàn toàn tha thứ.
Ông
bà anh chị em thân mến. Chúng ta nhận thấy trong Tin mừng, Chúa Giê-su lập đi lập
lại nhiều lần và tuyên bố với dân chúng “Tội con đã được tha.” Ngày nay, Chúa vẫn nói với chúng ta câu này
trong Bí tích Hòa giải, Bí tích Xưng tội.
Khi chúng ta có lòng khao khát và thành tâm đến với Chúa trong Bí tích
Hòa giải, và với tấm lòng ăn năn thống hối, chúng ta sẽ lãnh nhận ơn tha thứ của
Chúa. Bí tích Hòa giải giúp đời sống tinh thần của chúng ta trưởng thành và lớn
mạnh hơn, cũng như có tình liên hệ mật thiết với Chúa.
Tóm
lại, lời Chúa hôm nay dạy chúng ta 2 điểm quan trọng. Thứ nhất, là những Ki-tô hữu chúng ta phải tránh
xa sự xét đoán và có lòng chân thành, thành thật với Chúa như vua Đa vít trong
bài đọc 1. Vua Đa vít đã chân thành thú
nhận: “Trẫm đã phạm tội cùng Chúa.” Vua
Đa Vít đã không đổ tội cho ai hay vì ai mà ông phạm tội. Vua tự nhận trách nhiệm và tội lỗi của
mình. Chúng ta biết bước đầu trong sự thống
hối ăn năn là sự chân thành với Chúa và với chính mình. Thánh vịnh tiếp theo bài đọc 1 là những lời tự
thú chân thật của vua Đa Vít với Chúa “Tôi xưng ra cùng Chúa tội phạm của tôi,
và lỗi lầm của tôi, tôi đã không che giấu. Tôi thú thực cùng Chúa điều gian ác
của tôi, và Chúa đã tha thứ tội lỗi cho tôi.”
Đây là một lời biểu lộ, một lời diễn đạt chân tình của sự thống hối ăn
năn. Bài học thứ hai là chúng ta phải có cuộc sống
biết ơn về lòng thương xót và tha thứ của Chúa như người đàn bà trong Tin mừng.
Dù tội của chúng ta có nặng và nhiều đến đâu, Chúa vẫn làm cho trắng tinh như
tuyết, để chúng ta không bao giờ phải lo sợ và thất vọng.
Xin
Chúa luôn giúp chúng ta có một niềm tin mạnh mẽ và một tình yêu mến Chúa chân
thành, đặt trọn niềm tin vào Thiên Chúa là Ðấng nhân từ và luôn yêu thương, để
trở thành sứ giả lòng thương xót và tha thứ của Chúa.
Lm. Quản Nhiệm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét