Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

Chúa Nhật 4 Phục sinh. Năm A_2017 (Chúa Nhật Chúa Chiên Lành)

Ông bà anh chị em thân mến.   Chúa nhật Thứ tư Phục sinh hôm nay được gọi là Chúa nhật Chúa Chiên Lành, vì trong bài Tin mừng, Chúa Giêsu tự ví mình là Cửa Chuồng Chiên và Mục Tử Tốt Lành của chúng ta. Người biết rõ từng người chúng ta, và vì yêu thương, Người hy sinh mạng sống để bảo vệ, gìn giữ chúng ta được bằng an, và dạy dỗ dẫn chúng ta tới sự sống thật.

Chúng ta nên biết, ngày xưa ở xứ  Palestin, người ta nuôi chiên rất đông. Ban đêm, các mục tử dẫn các đàn chiên của mình vào một cái chuồng chung, và chia phiên nhau bảo vệ canh gác ở ngay cửa ra vào. Ðến sáng, từng mục tử đến chuồng và đứng ở cửa dùng tiếng gọi các con chiên trong đàn mình. Vì các con chiên đã quen tiếng mục tử nên đi theo ra khỏi chuồng đến những đồng cỏ.  Cũng vậy, nếu chúng ta là chiên thật của Chúa Giê-su thì chúng ta sẽ nhận ra tiếng và đi theo Người.  Ngày nay, Chúa dùng Lời Chúa và giáo huấn của Giáo hội để nói, để gọi chúng ta, và nếu chúng ta tin thật Chúa là Mục Tử Tốt Lành của chúng ta, chúng ta sẽ đi theo và thực hành những điều Người dạy bảo. 

Có một câu chuyện được kể như sau.  Một thanh niên rất thích cuộc sống di chuyển mọi nơi để trình diễn của đoàn xiệc, nên anh đến xin một công việc làm, việc gì cũng được.  Người giám đốc mướn và giao cho anh công việc phụ tá cho người huấn luyện và điều khiển những con sư tử.  Người huấn luyện sư tử là một phụ nữ trẻ đẹp và đang chuẩn bị một buổi tập luyện.  Cô vào chuồng, đội nón và mặc một bộ đồ sặc sỡ nhiều màu rất đẹp.  Sau đó cô cầm một cái cây ra lệnh cho các con sư tử chạy và bò chung quanh.  Các con sư tử tuân theo mệnh lệnh chạy, bò chung quanh và sau đó quì xuống trước mặt cô để được cho ăn.  Cô huấn luyện sau đó nói với người thanh niên: “Anh nghĩ anh có thể làm được việc đó không?”  Người thanh niên trả lời: “Tôi chắc chắn sẽ làm được việc đó.  Nhưng điều trước tiên, cô phải đem mấy con sự tử này ra khỏi cái chuồng này!” 

Ông bà anh chị em thân mến.  Như những con sư tử nhận ra tiếng và tuân theo mệnh lệnh của người huấn luyện mình, Chúa Giê-su nói với chúng ta qua bài Tin mừng con chiên trong đàn thì nhận ra tiếng gọi và làm theo mệnh lệnh của người chủ chăn mình.  Chiên sẽ không đi theo những người lạ vì không nhận ra tiếng của người lạ.  Những người Pha-ri-siêu lúc đó không nhận ra điều Chúa muốn nói với họ, vì họ không chấp nhận Người là chủ chăn của mình.  Họ không nghĩ rằng Chúa đang đề cập đến họ.  Chúa cho họ biết họ không còn là những chủ chăn thực, vì họ không dẫn dân riêng của Chúa tới công lý, sự thật và thánh thiện.  Họ đến và vào với đàn chiên bằng lối khác, không bằng cửa chính.  Cửa ở đây là chính Chúa Giê-su, và vì cửa là lối vào duy nhất để vào chuồng chiên, cho nên Chúa Giê-su cũng là người duy nhất có thể đưa chúng ta đến với Thiên Chúa. 

Chúng ta thấy Chúa Giê-su dùng hình ảnh cửa để ám chỉ đến chính Người là cửa chuồng chiên.  Ai vào và đi ra qua Người sẽ được bảo vệ, gìn giữ và tìm được đồng cỏ xanh tươi và dòng suối mát.  Chúng ta biết cửa rất quan trọng.  Cửa cho chúng ta vào ngôi nhà trong đó có những người thân yêu và cũng là nơi trú ẩn an toàn.  Cửa mở để chúng ta đi ra tiếp xúc với những người khác hay để đi làm sinh sống, hay đi tham dự những sinh hoạt bên ngoài như đi thờ phượng và làm những công việc bác ái.  Cửa còn ngăn chặn những người lạ, hay ngăn chặn những người trộm cắp.  Chúa Giê-su dạy bảo chúng ta rằng nếu cửa rất cần thiết và quan trọng cho chúng ta, thì chính Người cũng vậy.  Nếu Chúa dự phần vào việc chúng ta ra và vào trong cuộc sống, hay khi chúng ta đặt Chúa ở trọng tâm cuộc sống, hay khi chúng ta xin Chúa chúc lành cho những công việc, những hoạt động trong cuộc sống, thì chúng ta sẽ được Chúa gìn giữ, che chở và chúng ta sẽ cảm nhận được sự bình an và bảo đảm. 

Theo kế hoạch nhiệm mầu của Thiên Chúa và để tiếp tục sứ mệnh của Chúa Giêsu, Người Mục Tử Tốt Lành, Chúa thương chọn những mục tử để phục vụ dân Chúa, đó là các giám mục và linh mục. Các vị cũng có những trách nhiệm và bổn phận như những mục tử là bảo vệ, gìn giữ, chăn dắt và dạy dỗ dân Chúa.  Trách nhiệm ấy thật cao cả những cũng thật khó khăn và nặng nề!  Cao cả vì các vị phải noi gương Chúa Giê-su, trở thành sứ giả của Người, sống yêu thương và hy sinh, để phục vụ cộng đồng dân Chúa được giao phó cho các vị. Các vị chủ chăn có một vai trò vô cùng quan trọng trong đời sống thiêng liêng của cộng đoàn dân Chúa.  Các ngài phải kêu gọi, khuyên bảo dân Chúa sống ngay thẳng, công bằng, có lòng bác ái, quảng đại, hy sinh, nhất là có đời sống đạo đức và tốt lành.  Khó khăn và nặng nề vì các vị cũng vẫn là những con người phàm trần với nhiều yếu đuối và đam mê như mọi người khác. Chính vì thế mà Giáo hội tha thiết kêu gọi tất cả mọi Kitô hữu cầu nguyện cách đặc biệt cho các vị. Vì không có ơn Chúa, thì làm sao các vị có thể chu toàn được những công việc mà Tin mừng đòi hỏi.  Ngoài  ra, Giáo hội còn kêu gọi mọi người hy sinh cộng tác với các vị, có lòng bác ái, hy sinh  và quảng đại trong công việc xây dựng Nước Chúa và làm sáng danh Chúa.

Tôi xin được chia sẻ với ông bà anh chị em một phát biểu chân thành của một giáo dân như sau: “Vị chủ chăn gần chúng ta nhất là cha xứ. Tất cả công việc, những sự hy sinh của ngài cho giáo xứ gần như mọi người không để ý đến.  Hầu hết mọi người chỉ đi xem lễ rồi ra về, không giúp gì cho cha xứ, dù chỉ một việc nhỏ mọn là nhặt một cái rác, hay thu dọn bánh kẹo của con mình rơi xuống thảm. Nhiều người đi lễ chỉ cho 1 hay 2 đô la, nhưng muốn cho xứ tổ chức cái nọ cái kia. Có những điều cha xứ dạy hay khuyên bảo mà chúng ta không đồng ý, thì chúng ta chê bai, chống đối.  Hay khi cha xứ có những lầm lỗi nhỏ thì chúng ta bàn ra, tán vào, thậm chí nói xấu, hoặc tìm cách gây những chia rẽ.  Thay vì tiếp tay để giúp giáo xứ đoàn kết, thì có khi chúng ta lại kiêu căng, tự cao, tự ái, chia bè, chia nhóm để chống đối làm cho giáo xứ điêu tàn. Con chiên có thể bỏ đàn đi nơi khác, đi nhà thờ khác, nhưng chủ chăn, cha xứ thì không thể bỏ giáo xứ của mình. Đó là lời phát biểu chân thành của một giáo dân để chúng ta cùng suy nghĩ.

Chúng ta nhận biết chúng ta đang sống trong xã hội có nhiều tiếng gọi lôi cuốn chúng ta xa Chúa Giê-su, Vị Mục Tử Tốt Lành, như tiền bạc, vật chất, thú vui, sự ích kỷ, kiêu căng, và lười biếng, ngăn cản chúng ta nghe và thờ ơ trước tiếng Chúa gọi. Xin Chúa, qua lời cầu bầu của Đức Maria, trong tháng Hoa này, giúp chúng ta luôn biết trung thành lắng nghe và sống những lời Con của Mẹ, là Vị Mục Tử Nhân Lành dạy bảo, và qua các các vị chủ chăn đại diện cho Chúa ở trần gian.  Xin Chúa cũng gởi thêm cho chúng ta nhiều mục tử tốt lành biết noi gương Chúa, hết lòng yêu thương và sẵn lòng hy sinh cho đàn chiên được Chúa trao phó. 


Lm. Chánh xứ



Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....