Qua những phương tiện truyền thồng như
mạng internet, báo chí và truyền hình chúng ta nghe rất nhiều sự kiện chính
quyền Cộng sản Việt Nam phá nhà, cướp đất, đánh đập và đàn áp dân chúng. Chúng
ta còn thấy có những người dám hành hung, giết người để cướp của, những người
gian dối tìm mọi cách để lừa gạt và chiếm đoạt tiền bạc, nhà cửa và đất đai xảy
ra khắp nơi trong mọi xã hội. Chúng ta
thấy có những vụ xung đột,
biểu tình chống đối đòi hỏi quyền lợi đang xảy ra
tại nhiều quốc gia trên thế giới. Chúng ta thấy có những vụ lừa đảo thương mại
và những sự tranh dành về quyền lực chính trị đang xảy ra tại quốc gia Hoa kỳ
này. Phe và đảng Cộng hòa của Tổng thống
Trump đang cố gắng xây dựng và tái thiết quốc gia hùng mạnh lại. Còn phía đảng Dân chủ thì dùng mọi mưu kế để
phá để dành lại quyền lực chính trị cá nhân và cho đảng mình. Chúng ta thấy các
quốc gia, các đảng chính trị, các phe nhóm về ý thức hệ, kinh tế, chính trị, xã
hội và đoàn thể kết hợp lại với nhau để tranh dành thế lực, quyền lợi, và nếu
không còn lợi lộc gì thì trong nháy mắt họ phản lại, quay lưng trở mặt chống
đối và đổ tội cho nhau. Những sự kiện
trên đây đang xảy ra mọi nơi trên thế giới.
Thế thì đối với người dân chúng ta thì làm
sao có thể sống bình an, hạnh phúc, và biết tin vào ai và biết cậy vào ai trong
thế giới và xã hội chỉ biết chú trọng vào quyền lực chính trị, kinh tế, tiền
bạc và khinh dể, coi thường công lý, công bằng, nhân phẩm và các quyền tự do
căn bản của con người này!
Các bài đọc Kinh thánh hôm nay cho chúng
ta một lời giải đáp. Trước hết, chúng ta phải tự nhận rằng sức lực, khả năng và
thời gian của con người chúng ta có giới hạn. Có người giàu có, quyền quý và
thế lực nào mà lại không đến lúc phải bó tay và phải chết đâu! Chúng ta biết con người tự bản tính thường hay
ích kỷ hẹp hòi và ham danh lợi, thấy quyền lực, tiền bạc và của cải, thì thường
quên những điều cao đẹp khác. Do đó tin
và cậy dựa vào con người quả thật là thái độ khờ dại. Khi con người chúng ta tự cao, tự cậy dựa vào
mình sống ích kỷ, từ chối và khép kín lại với Thiên Chúa và tha nhân, thì sẽ từ
từ khô cằn và chết đi, nó giống như cây mọc trong hoang địa khô cằn và chết héo
như lời tiên tri Giêrêmia nói trong bài đọc 1 mà chúng ta vừa nghe. Những lời tiên tri tố cáo dân Is-ra-el thời
xưa, cũng còn rất là thời sự, thực tế đối với con người sống trong thế giới và
xã hội ngày nay, là một thời điểm chú trọng và chủ trương lấy con người làm
thước đo mọi sự, nhưng lòng người thì làm sao mà đo được. Cho nên, câu nói: không gì xấu xa bằng lòng
người cũng chưa hẳn là quá đáng.
Ca dao tực ngữ đã nói:
“Sông sâu còn có thể dò.
Lòng người nham hiểm ai đo cho tường.”
Hay:
“Lòng người thăm thẳm mù khơi,
Không bờ không bến biết nơi nào dò.”
Thứ đến, sống ở đời ai trong chúng ta cũng
mong ước và cầu xin được an bình và hạnh phúc.
Mỗi dịp đầu năm mới, chúng ta thường chúc nhau hạnh phúc. Thế nhưng có
những câu hỏi để chúng ta là những Ki-tô hữu suy niệm: “Ai mới là người thật
hạnh phúc?”, “Phải sống thế nào để được hạnh phúc?”, “Hạnh phúc đích thực là thế nào?”, và “Phải
tìm hạnh phúc ở đâu?”
Trước hết, chúng ta thấy tiên tri
Giê-rê-mi-a cảnh báo rằng: “Khốn thay cho kẻ tin tưởng người đời, họ nương tựa
vào sức mạnh con người, còn tâm hồn họ thì sống xa Chúa. Họ như cây cỏ trong
hoang địa, không cảm thấy khi được hạnh phúc.” Vì thế,
chúng ta được kêu gọi phó thác và cậy trông nơi Thiên Chúa, là nguồn hạnh phúc
đích thực, chớ tìm hạnh phúc và cậy dựa vào sức mạnh của tiền bạc, vật chất và
khả năng của con người mau tàn lụi và hay hư nát. Tiên tri Giê-ri-mi-a quả quyết: “Phúc thay cho người
tin tưởng vào Thiên Chúa, và Chúa sẽ là niềm cậy trông của họ.”
Sau hết, chúng ta xác tín rằng Thiên Chúa tạo dựng con người chúng ta để
chúng ta sống hạnh phúc ở đời này và nhất đời sau ở Nước Trời. Thế nhưng, hình
như ở đời này hạnh phúc thì ít mà đau khổ thì nhiều; và có thứ chúng ta tưởng
là hạnh phúc nhưng thực ra lại là bất hạnh. Hôm nay Chúa Giê-su chỉ dạy chúng ta biết thế
nào là hạnh phúc thật, và làm thế nào để có được hạnh phúc thật ấy. Thật vậy,
Tin mừng hôm nay có bốn lời chúc phúc cho những kẻ nghèo đói, khóc than, bị oán
ghét, khai trừ, sỉ nhục, kèm theo bốn lời chúc dữ cho những người giàu có, no
nê, vui cười, được mọi người ca tụng. Đó là hai thái độ và cách sống mà Chúa
Giê-su, vì yêu thương và nhân từ, muốn cho chúng ta biết để chúng ta quyết định
và chọn lựa. Điều quan trọng mà chúng ta
phải chú ý là: không phải tự sự nghèo khổ là hạnh phúc, thực ra chúng mang lại
hạnh phúc vì chúng giúp người ta không bị nô lệ cho tiền bạc, để biết hướng
lòng cậy trông, phó thác và tôn thờ Chúa, chân thành và can đảm sống lời Người
dạy. Cũng không phải tự sự giàu có, sung sướng là xấu, nhưng chúng có thể trở
thành nguồn bất hạnh và khó vào Nước Trời khi chúng trói buộc cuộc sống con người
chúng ta vào tiền bạc và vật chất đời này. Khi chúng ta bị nô lệ, có những hành
động gian dối, sống ích kỷ, thờ ơ bổn phận gia đình và đức tin. Chúa không cấm
chúng ta có tiền bạc hay giàu có một cách chân chính và ngay thẳng, vì đó là ơn
Chúa, là nhu yếu cần thiết và là những điều kiện để hoạt động trong cuộc sống hằng
ngày. Nếu chúng ta xử dụng tiền bạc, vật chất một cách khôn ngoan, biết “đầu tư”
và đừng bị nô lệ cho tiền bạc, thì sẽ mang lại hạnh phúc đời này và đời sau.
Chúng ta biết trong cuộc sống hiện tại, mỗi người phải vất
vả và bận rộn với công việc để kiếm tiền để có những nhu cầu cần thiết cho cá
nhân và gia đình. Nhưng Lời Chúa hôm nay nhắc nhở chúng ta về những sự giới hạn
và yếu đuối của con người, và kêu gọi chúng ta hãy chú ý đến đời sống tinh
thần, đời sống đức tin, đặt niềm cậy trông và sự quan phòng vào Thiên Chúa là
Cha yêu thương và nhân từ. Chúa ban cho
chúng ta những ơn lành, điều kiện và chỉ dạy chúng ta con đường và phương cách
để được bình an và hạnh phúc đời này và đời sau trên Nước Trời. Vì vậy, dù sống trong hoàn cảnh nào chúng ta cố
gắng sống lời Chúa chỉ dạy, chú tâm đến đời sống đức tin, biết đầu tư những ơn
lành Chúa ban qua đời sống bác ái, quảng đại, biết chia sẻ, đóng góp và hy sinh
phục vụ để xây dựng giáo xứ và làm sáng danh Chúa.
Lm. Chánh xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét