Chủ Nhật, 10 tháng 8, 2014

Chúa Nhật 19 Thường Niên Năm A_2014

Ông bà anh chị em thân mến. Trong Ngày Thánh Mẫu vừa qua, tôi gặp mấy người không có đạo và họ cho biết là cảm thấy có một sự lôi cuốn và tìm đến. Những cũng có một số người đến nhưng chưa tin. Có một câu chuyện như sau. Một người thợ hớt tóc nói với một khách hàng, “Tôi không tin có Chúa, vì nếu có Chúa thì tại sao trên thế giới lại xảy ra chiến tranh, có những sự khủng bố khủng khiếp, trong xã hội đầy những tội ác, gian dối, cũng như trong gia đình có những sự gian dối,
bất hòa? Nếu có Thiên Chúa tại sao con người lại thù oán giết nhau như thế?  Sau khi đã cắt tóc xong, người khách rời tiệm chẳng buồn tranh cãi.  Nhưng chỉ một thoáng sau, ông quay lại nói với người thợ rằng “Tôi không tin có thợ hớt tóc!”  Người thợ hớt tóc liền sừng sộ “Ông có điên không? Thế ai vừa hớt tóc cho ông đấy?”  “Nếu có thợ hớt tóc thì tại sao có những người như thế kia.”  Người khách vừa nói vừa chỉ tay vào một người đàn ông đầu tóc rối bù đang đứng gần cửa tiệm. Người thợ hớt tóc phá ra cười và nói, “Dễ hiểu thôi! Vì ông ta không thèm vào tiệm để cho tôi cắt tóc cho ông ấy thôi!”  Người khách hàng cười theo và trả lời, “Ông thấy không! Cũng vậy, có Chúa đấy chứ! Nhưng chiến tranh, khủng bố, thù óan, tội ác, gian dối và chia rẽ xảy ra vì con người không thèm đến tìm và tin vào Thiên Chúa mà thôi!”  

Ông bà anh chị em thân mến.  Lời Chúa hôm nay nhắn nhủ mỗi từng người chúng ta phải luôn nhìn mọi sự việc xảy ra chung quanh với đôi mắt đức tin, và tuyệt đối tin cậy và phó thác vào Người.  Sau khi làm phép lạ hóa bánh cá ra nhiều cho hàng ngàn người ăn no, dân chúng phấn khởi muốn suy tôn Chúa làm vua, nhưng Chúa thì không đồng tình như vậy, nên Ngài bảo các môn đệ xuống thuyền ra khơi trước và đợi Ngài ở phía bên kia Biển Hồ.  Sau đó, Ngài giải tán dân chúng rồi một mình lên núi cầu nguyện. Sau khi ra khơi, thuyền của các môn đệ gặp biển động, sóng to gió lớn. Lúc ấy vào canh tư, khoảng ba giờ sáng, các môn đệ đang mệt mỏi và cảm thấy bất lực vì phải chèo chống, cầm cự với sóng bão. Cũng giữa lúc ấy, Chúa Giêsu đi trên mặt biển đến với các môn đệ. Vừa mệt mỏi và vì đêm tối, các môn đệ tưởng là ma quái hiện hình nên càng hoảng sợ.  Nhưng khi nghe tiếng nói quen thuộc trấn an ‘Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ’ các ông nhận ra Chúa.  Lập tức Phêrô xin phép đi trên mặt nước đến gặp Chúa và Chúa bằng lòng.  Phêrô bước ra khỏi thuyền đến với Chúa, nhưng vì sóng gió, ông đâm ra hồ nghi và lo sợ, nên dần dần chìm xuống.  Hoảng hồn, ông đã kêu xin Chúa cứu giúp, “Lạy Thầy, xin cứu con.”  Chúa đã giơ tay ra và cầm lấy tay ông, và trách, “Người hèn tin vậy, tại sao mà nghi ngờ.”  Khi Chúa và Phêrô đã lên thuyền, sóng gió liền yên lặng và mọi người tuyên xưng, “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa.”

Ông bà anh chị em thân mến. Bài Tin Mừng hôm nay, thứ nhất, khẳng định: Chúa Giê-su là Thiên Chúa. Đối với Ngài, việc đi trên mặt nước và làm cho sóng gió yên lặng không có gì là khó khăn, và đối với chúng ta, phép lạ này cũng chẳng có gì là khó hiểu, vì sao, vì Ngài là Thiên Chúa quyền năng, Đấng tạo dựng vũ trụ. Chúa cầm quyền trên mọi định luật tự nhiên và siêu nhiên, nên việc Ngài đi trên sóng nước không có gì phản khoa học hay vô lý, nhưng minh chứng quyền năng Thiên Chúa của Ngài. Các môn đệ hôm ấy được chứng kiến tận mắt và ghi nhận sự kiện tỏ tường quyền năng của Chúa. Vì thế, lòng tin của các môn đệ gia tăng. Đây cũng là điều nhắc nhở chúng ta phải tin Chúa Giêsu tuyệt đối và thể hiện niềm tin ấy bằng cách sống giáo huấn Chúa dạy, bởi vì như thánh Giacôbê nói: đức tin không có việc làm là đức tin chết.

Bài Tin mừng hôm nay còn cho chúng ta biết rằng đang khi các môn đệ gặp cơn bão thì Chúa xuất hiện để cứu giúp họ. Trong khoảnh khắc mọi sự đều thay đổi vì có Chúa. Điều này khẳng định rằng ở đâu có Chúa là có bình an. Thế giới, xã hội, gia đình cũng như giáo hội, cộng đoàn giáo xứ và cuộc đời của chúng ta của chúng ta cũng vậy, sẽ có sóng gió, sẽ có khó khăn và gian nan, nhưng chúng ta đừng bao giờ thất vọng nghĩ rằng Chúa bỏ rơi chúng ta. Không! Chúa luôn đồng hành với chúng ta trên mọi nẻo đường và sẵn sàng trợ giúp chúng ta. Chúng ta có thể nói trong những giờ phút khó khăn, nguy hiểm và khổ đau, chẳng những Chúa đi bên cạnh, mà Chúa còn bồng bế chúng ta trên cánh tay toàn năng của Ngài.

Sau cùng, bài Tin mừng còn nêu ra một điểm quan trọng cho đức tin trong cuộc sống Ki-tô hữu của chúng ta là: khi thấy Chúa đi trên sóng nước ngon lành nên thánh Phê-rô đã xin Chúa cho ông cũng đi trên sóng nước như Ngài và Chúa bằng lòng ngay. Lúc đầu, Phê-rô tin vào lời Chúa và đi trên mặt nước đến với Chúa, nhưng khi đối diện với bão tố và sóng gió, đức tin của ông thay đổi.  Sự lo sợ bị chìm xuống của ông làm cho lòng tin của ông yếu đi, cho nên ông vội vàng kêu xin Chúa và Chúa cũng đã ra tay cứu giúp ngay. Điều nhắc nhở chúng ta là những con người cũng như Phê-rô hay thay đổi và lòng tin của chúng ta còn yếu kém. Chúng ta còn cần phải cầu nguyện nhiều để xin Chúa giúp và ban sức mạnh cho chúng ta can đảm sống lời Chúa để có một lòng tin mạnh mẽ hơn khi gặp hay đối diện với những khó khăn và gian nan trong cuộc sống.

Có lẽ hôm nay trong lòng mỗi người chúng ta cũng đang có hay mang những nỗi âu lo, băn khoăn, khó khăn và đau khổ vì cảnh huống nào đó trong cuộc sống.  Và Chúa cũng muốn nói với chúng ta “Hãy yên tâm, Thầy đây, đừng sợ.” Lát nữa đây, chúng ta sẽ đón rước Chúa Giê-su vào trong tâm hồn, chúng ta tin rằng có Chúa hiện diện trong tâm hồn, chúng ta sẽ nhận được bình an như Tin mừng thuật lại, “Khi Chúa Giêsu lên thuyền thì gió liền yên lặng.” Xin bình an của Chúa luôn hiện diện trong tâm hồn mỗi cá nhân, gia đình và cộng đoàn giáo xứ chúng ta trong mọi tình cảnh cuộc sống.    
Lm. Chánh xứ

Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....