Thứ Bảy, 16 tháng 7, 2016

Chúa Nhật 16 Thường Niên. Năm C_2016

Ông bà anh chị em thân mến.  Chúng ta không bao giờ biết khi nào Chúa sẽ thăm viếng chúng ta.  Có khi Chúa thăm viếng chúng ta qua những tư tưởng tốt lành hay sự nhận biết rõ ràng chúng ta không cô đơn.  Có khi Chúa đến qua những giây phút chúng ta cảm thấy bình an trong tâm hồn, hay qua những người tốt lành thánh thiện, hay trong những người cần đến chúng ta.  Và dĩ nhiên Chúa đến khi cuộc sống trần thế của chúng ta chấm dứt.

Trong bài đọc 1 hôm nay, Chúa đến với ông A-bra-ham qua 3 người khách lạ, và đã được ông thiết đãi một cách thân mật và ân cần.  Thật tình lúc đầu  A-braham đã không biết mình đang tiếp đón chính Thiên Chúa.  Nhưng sau khi nhận biết Chúa đến viếng thăm ông để ban cho ông và người vợ là Sa-ra một ơn sủng mà ông bà hằng cầu mong là một đứa con trai.  Qua ân sủng đặc biệt này, A-braham  nhận ra vai trò trở ngược, ông chỉ là tạo vật, được Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên mình đến thăm viếng, và ban cho ông bà một ân sủng đặc biệt là đứa con trai nối dõng tông đường.   Bài đọc một hướng dẫn chúng ta đón nhận bài Tin mừng qua câu truyện Chúa Giê-su được hai chị em Mát-ta và Maria tiếp đón vào nhà mình, và được Chúa ban cho lời sự sống.  

Cách đây không bao lâu tôi gặp lại một người bạn cũ lâu năm, và sau khi thăm hỏi, chúng tôi nói chuyện với nhau một lúc thật lâu.  Anh là một người Công giáo và tuy đã biết, nhưng rất ngạc nhiên tôi trở thành linh mục.  Sau đó chúng tôi nói chuyện với nhau về cầu nguyện.  Tôi chia sẻ với anh về một cách cầu nguyện của tôi mà tôi cảm thấy thích hợp và hiệu nghiệm từ khi là linh mục đến nay.  Ngoài việc đọc kinh thần vụ, khi cầu nguyện, tôi nói với anh, tôi luôn hình dung có Chúa hiện diện ngồi cùng bàn, bên cạnh, trước mắt, hay cùng đi bộ và cùng trò truyện.  Tôi nói với Chúa tất cả những gì trong tâm tư như tôi đang thật sự nhìn thấy Ngài trước mắt.  Và tôi tin một cách vững chắc Chúa luôn luôn hiện diện mọi lúc trong cuộc sống.  Qua sự biểu lộ trên gương mặt, tôi biết đây là lần đầu tiên anh nghe được cách cầu nguyện này, lần đâu tiên ý tưởng này xuất hiện trong đầu của anh.  Anh nói với tôi “Tôi không biết phải nói gì nếu Chúa Giê-su đến nhà tôi, muốn thăm tôi trong chốc lát.”   Tôi nói với anh “Anh chỉ cần nói với Chúa những gì trong đầu óc của anh thôi, nói với Chúa như nói với một người bạn hiền, hay một người bạn tốt.”  Và tôi đề nghị với anh cố gắng dành 10 phút trong ngày và thử cầu nguyện như vậy một thời gian.  Từ đó tới nay, tôi chưa nghe anh cho biết phương cách đó có thích hợp với anh không, nhưng tôi tự hỏi và muốn biết có bao nhiêu người cảm thấy thoải mái và tự nhiên cầu nguyện bằng cách này.

Dĩ nhiên, như ông bà anh chị em biết, có nhiều cách cầu nguyện như đọc  và suy gẫm Kinh thánh, lần chuỗi, đọc kinh, đọc sách các thánh,  đọc Thánh vịnh, hay cầu nguyện trước Thánh Thể.  Tuy nhiên cách cầu nguyện ngoại lệ, không theo cách thức nào chỉ ngồi tâm sự và trao đổi những suy nghĩ, những ưu tư, lo lắng với Chúa, hay cảm tạ, tri ân Ngài, hay chỉ ngồi im lặng lắng nghe trong sự hiện diện của Chúa, là một ơn sủng rất to lớn cho chính tôi.  Và tôi thú nhận tôi thực hành phương cách cầu nguyện này mọi ngày, dù muốn hay không, và đó cũng là lời khuyên của các bậc thánh nhân, những người viết sách đạo đức và tinh thần, và luôn luôn là một sự tốt đẹp.  Và đó cũng là lời Chúa Giê-su nói với Mát-ta liên quan đến việc bà Maria làm, ngồi dưới chân Chúa và lắng nghe lời Ngài trong bài Tin mừng hôm nay “Maria đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất.”

Ông bà anh chị em thân mến.  Trong bài Tin mừng Chúa nhật tuần trước, một nhà thông luật đến hỏi Chúa Giê-su “Thưa Thầy, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?”  Và để trả lời, Chúa đã kể cho ông nghe câu truyện người Samarita nhân hậu bày tỏ tình yêu thương một cách quảng đại với tha nhân.  Và có thể, chủ đích của thánh Lu-ca cho chúng ta nghe câu truyện hai chị em Mát-ta và Maria là để chúng ta hiểu sâu sa hơn về câu trả lời của Chúa Giê-su.  Cuộc sống của người Ki-tô hữu tin theo và yêu mến Chúa là làm những việc tốt lành và trở nên người tốt lành, nhưng cũng còn có một điều quan trọng khác là sự liên hệ mật thiết với Chúa.  “Ngươi hãy yêu mến Chúa là Thiên Chúa ngươi hết lòng, hết linh hồn, hết sức và hết trí khôn ngươi,” đây là câu trả lời hoàn toàn cho câu hỏi “Thưa Thày, tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Yêu mến Chúa là kết hợp mật thiết với Chúa để được sự sống đời đời.

Như chúng ta biết rõ ràng, hai chị em Mát-ta và Maria có một sự liên hệ rất thắm thiết với Chúa, và mặc dầu thánh Lu-ca không cho chúng ta biết, nhưng chúng ta biết hai chị em sống trong thành phố Bét-tha-ni, cách thành phố Giê-re-sa-lem vào khoảng dặm.  Nhà của hai chị em là nơi Chúa hằng đến thăm viếng mỗi khi mệt nhọc trong khi thi hành sứ vụ rao giảng Tin mừng, và cũng thường ngụ lại mỗi khi Chúa lên Giê-ru-sa-lem trong những dịp lễ lớn đông người.  Chúng ta có thể hình dung Chúa nở một nụ cười và nói “Mát-ta, Mát-ta.”  Một lời đáp trả thật thân thương.  Và trong lời nói với bà “có một sự cần mà thôi” Chúa không ý ám chỉ những nhu cầu cần thiết cho đời sống như ăn và uống là không quan trọng.  Nhưng có một sự cần thiết hơn những công việc mà Mát-ta thật sự đang phục vụ cho những người khách được thoải mái, là sự quá lo lắng về nhiều thứ, lấy mất thời giờ quí báu để lắng nghe lời Chúa và để tâm sự với Chúa.  Mát-ta đang làm những việc rất tốt lành, nhưng đây là thời điểm phải chậm lại để lắng nghe lời sự sống.  Và chúng ta cũng nhận thấy một điều khó có thể tưởng tượng là Maria, một người mà Tin mừng thánh Gioan cho chúng ta biết rất yêu mến Chúa, cố tình trốn tránh bổn phận công việc phục vụ Chúa và dồn hết mọi công việc cho chị Mát-ta.  Và tôi nghĩ rằng Mát-ta biết và hình dung ra còn có một sự kiện quan trọng hơn phải đến và sẽ đến sau tất cả những công việc phải làm để phục vụ cho khách, và đó chắc chắn là điều mà Chúa Giê-su muốn ám chỉ.

Ông bà anh chị em thân mến.  Câu truyện hai chị em Mát-ta và Maria có nhiều điều quan trọng muốn chỉ dạy chúng ta liên quan đến đời sống Ki-tô hữu chúng ta hôm nay.  Chúng ta muốn làm những điều tốt lành, nhưng một điều tốt lành chúng ta phải làm là phải cố gắng làm cho cuộc sống chúng ta chậm lại, để có thời giờ cầu nguyện, lắng nghe lời của Chúa, lời ban sự sống và những ơn lành hồn xác cho chúng ta, và đó cũng là việc chúng ta đang làm trong thánh đường hôm nay.  Vì vậy, chúng ta cùng dâng lời cảm tạ Chúa đã dẫn và sẽ đến thăm viếng chúng ta trong Thánh lễ này.  Xin Chúa giúp chúng ta biết trân quí sự thăm viếng của Chúa, để được Chúa ban ơn, thêm sức.

  Lm. Chánh xứ



Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....