Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

Chúa Nhật 29 Thường Niên. Năm A_2017.


Ông bà anh chị em thân mến.  Trong những bài Tin mừng Chúa nhật mấy vừa qua, Chúa Giê-su đã dùng những dụ ngôn để dạy dỗ về Nước Trời. Sau khi nghe những dụ ngôn này, đặc biệt là dụ ngôn “Chủ vườn nho và các tá điền” , những thượng tế và biệt phái hiểu Chúa Giêsu ám chỉ họ, với mục đích là muốn cảnh tỉnh để họ tin vào Chúa, nhưng tâm hồn họ đã trở nên chai cứng, lòng thù hằn của họ đã lên cao độ. Vì vậy họ lập mưu để tìm cách tố cáo và bắt hại Người. 

Cuộc bày mưu được tính toán và xếp đặt rất chu đáo.  Trước hết, họ sai đồ đệ và mang theo phe cánh của Hêrôđê  đến gặp Chúa.  Sau khi gặp Người, họ đề cao Người bằng những lời khâm phục giả dối, phát xuất từ tâm độc, với mục đích tang bốc Người lên trước, rồi tìm cách gài bẫy và tố cáo sau.  Chúng ta hãy nghe những lời tâng bốc vuốt ve của họ: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người ngay chính, căn cứ theo sự thật mà dạy bảo đường lối Thiên Chúa.  Thầy không cần để ý đến ai, vì Thầy không thiên vị người nào.”   Sau đó họ gài bẫy:  “Vậy xin Thầy nói cho chúng tôi biết có được phép nộp thuế cho Cêsarê không?” 

Nếu Chúa trả lời không, thì phe cánh Hêrôđê sẽ kết án Người chống đối chính quyền.  Nếu trả lời phải, thì họ sẽ tuyên truyền với dân chúng, kết án Người là tay sai đế quốc xâm lăng phản bội dân tộc.  Vì thế họ chờ đợi và thầm nghĩ rằng Chúa sẽ sa vào bẫy của họ.  Nhưng chúng ta thấy Chúa thấu hiểu được sự hiểm độc của họ, và không những không rơi vào cạm bẫy, mà còn dựa vào đó dạy cho họ một bài học đích đáng. Chúng ta nghe Chúa nói với họ: “Đưa Ta xem đồng tiền nộp thuế” và hỏi: “Hình tượng và danh hiệu này là của ai?”  Họ trả lời:  “Của Cêsarê.”   Chúa nói với họ: “Vậy, cái gì của Cêsarê thì hãy trả cho Cêsarê, và cái gì của Thiên Chúa thì hãy trả cho Thiên Chúa.” Thật bất ngờ như một tiếng sét nổ bên tai, họ kinh ngạc và chuồn đi.  

Ông bà anh chị em thân mến. Qua bài tin mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta một lẽ sống chính đáng.  Trả cho Thiên Chúa những gì thuộc về Người.  Đó là lẽ công bình cũng giống như chúng ta phải trả cho Cê-sa-rê, hay cho quốc gia chúng ta đang sống, những gì thuộc về quốc gia này cho lợi ích chung.  Thật vậy, chúng ta là công dân của 2 quốc gia trần thế và Thiên Quốc, và vì là công dân của hai quốc gia, chúng ta có những bổn phận và trách nhiệm đối với hai quốc gia này.

Đối với quốc gia trần thế, chúng ta có những bổn phận chính yếu như tuân theo luật pháp, bảo vệ quốc gia, đi bầu và đóng thuế. Như chúng ta biết, chủ đích của luật pháp là giữ an ninh và bảo đảm quyền tự do cho mỗi người, và cũng như bảo vệ nhân phẩm của mọi người được tôn trọng. Đi bầu để chọn những người xứng đáng, biết phục vụ và bảo vệ những quyền căn bản của con người, bảo vệ giá trị hôn nhân gia đình và sự sống con người.  Chúng ta có bổn phận phải đóng thuế để có những tiện nghi công cộng và lợi ích cho mọi người về những phương diện như giáo dục và xã hội.

Là những Ki-tô hữu và công dân của Thiên Quốc, chúng ta nhận biết Thiên Chúa là Đấng tạo dựng vũ trụ trời đất và con người.  Tất cả mọi sự là của Chúa. Vì yêu thương, Thiên Chúa ban cho chúng ta chính một Người là Chúa Giê-su Ki-tô, Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người.  Người đã chết trên thập giá để ban cho chúng ta ơn cứu độ.  Ngoài ra, chúng ta xác tín qua mọi phương cách Thiên Chúa đã, đang và sẽ ban cho chúng ta muôn vàn ơn lành hồn xác, nhất là qua Đức Mẹ Maria, Đức Mẹ Fatima mà nhiều người Việt trong giáo xứ đã đến thăm viếng tại nhà thờ chính tòa tối hôm Thứ Sáu và sáng Thứ Bảy vừa qua.  Tất cả mọi sự chúng ta có là ơn lành Chúa ban. Nếu chúng ta được dựng nên, nhận được nhiều ơn lành và được yêu thương như thế thì mỗi người chúng ta phải biết mình có bổn phận gì đối với Đấng đã yêu thương mình.

Tôi nghĩ rằng chúng ta có bổn phận phải biết ơn, phụng sự và vinh danh Chúa.  Trong Thánh lễ quốc táng của Mẹ Tê-rê-sa Calcutta, Đức hồng y Quốc vụ khanh Tòa thánh đã dùng những lời này để kết thúc bài giảng của mình: “Ngày hôm nay, nhân danh Đức giáo hoàng Gioan Phao-lô Đệ nhị, Vị sai tôi đến đây, nhân danh ngài, tôi xin nói lên cùng Mẹ lời giã từ cuối cùng trên trần gian này, và nhân danh Đức thánh cha, tôi cám ơn Mẹ vì tất cả những gì Mẹ đã làm cho Giáo hội, và nhất là cho người nghèo của thế giới”

Chúng ta thấy đối với con người mà còn nhận được sự vinh danh và biết ơn như thế thì huống chi đối với Thiên Chúa là Cha yêu thương chúng ta, sự vinh danh và lòng biết ơn của chúng ta phải như thế nào mới gọi là cân xứng!  Chúng ta biết ơn Chúa bằng cách sống những giới luật Chúa dạy.  Chúng ta vinh danh Chúa bằng đời sống chứng nhân cho Chúa trong xã hội này. Chúng ta phụng sự Chúa bằng đời sống bác ái, tốt lành và công bình, bằng sự hy sinh phục vụ và quảng đại đóng góp xây dựng Nước Chúa trần gian.  

Chúng ta thấy sau năm 1975 và cho tới ngày hôm nay, có biết bao nhiêu người Việt chúng ta đã được sang định cư sống ở đất nước Hoa kỳ này. Chúng ta có cuộc sống no ấm và tự do để sống đức tin.  Có người đã phải vượt đại dương với bao nhiêu sự nguy hiểm, có người di tản, có người đoàn tụ.  Nói tóm lại, bằng cách này hay cách khác, chúng ta được sự che chở và quan phòng của Thiên Chúa, đến được đất nước này và quy tụ tại giáo xứ thánh Giuse để tiếp tục sống đức tin và thờ phượng Chúa.  Nếu chúng ta thành tâm nhìn vào đời sống, chúng ta nhận ra rất nhiều ơn lành mà Chúa đã thương ban, về vật chất cũng như tinh thần. Tất cả là hồng ân Chúa.  Vì vậy, hôm nay tất cả chúng ta có bổn phận phải biết ơn Chúa bằng cách cùng nhau hy sinh phục vụ, quảng đại dâng cúng, đóng góp tiếp tục xây dựng giáo xứ để phụng sự Chúa.  Nếu chúng ta biết ơn, phụng sự và vinh danh Chúa thì chắc chắn Mẹ Maria sẽ nghe lời cầu xin và sẽ cầu bầu cho chúng ta.

Ông bà anh chị em thân mến.  Mục đích cuộc sống Ki-tô hữu của chúng ta nơi trần gian này là nhận biết, yêu mến và phụng sự Chúa, và giúp cho người khác cũng nhận biết, yêu mến và phụng sự Chúa nữa, để chúng ta được hưởng bình an và hạnh phúc đời này và đời sau với Chúa trên Thiên quốc.

Lm. Chánh xứ



 

Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....