
Có câu truyện kể về một người mẹ nhà quê, nghèo nàn. Cuộc đời cơ cực với
cảnh mẹ goá con côi. Cuộc sống bữa no bữa đói, khiến bà lo sợ cho tương lai của
đứa con. Bà đã chấp nhận gửi con cho một gia đình giầu có trong làng, và rồi bà
tình nguyện ở bên đứa trẻ để chăm sóc nó với tư cách là một vú nuôi. Năm tháng
trôi qua, khi bà đã già yếu,
và đứa con do tay bà chăm sóc đã thành danh giữa
đời. Bà nghĩ rằng đã tới lúc nói cho con biết sự thật về nguồn gốc của nó, và
chắc chắn nó sẽ vui mừng lắm vì có một người mẹ đã hy sinh quên cả bản thân
mình để lo cho con. Bà nghĩ rằng, lúc đó những giọt nước mắt sung sướng của hai
mẹ con nhận ra nhau sẽ dạt dào lắm! Nhưng tiếc thay, điều đó đã không xảy ra!
Đứa con từ chối không chấp nhận sự thật ấy. Nó đã xua đuổi bà. Nó không dám
nhận bà là mẹ. Nó sợ điều này sẽ ảnh hưởng, cản trở đời sống giàu sang và công
danh sự nghiệp của nó ở đời. Thay cho những giọt nước mắt sung sướng là những
giọt nước mắt tủi nhục đắng cay. Bà đã thốt lên trong tiếng nấc nghẹn ngào:
“Con ơi! Ngày con còn bé, mẹ cho con một cục kẹo, con đã theo mẹ cả ngày, bây
giờ mẹ đã hy sinh cho con cả cuộc đời, sao con nỡ lòng xua đuổi mẹ hở con?”.
Thái độ và cách đối xử của chúng ta đối với Chúa và đối với Đức Maria,
người Mẹ của chúng ta, đôi khi cũng giống như người con trong câu chuyện trên
đây. Lòng tin và sự thờ kính của chúng ta chỉ đặt nơi Chúa, nơi Mẹ khi Chúa và Mẹ nhận lời hay khi chúng ta cần mà
thôi, chứ không hoàn toàn đặt niềm tin trọn vẹn vào Chúa vào Mẹ trong bất cứ
hoàn cảnh nào khác. Nhiều khi chúng ta
có những thái độ, cuộc sống ích kỷ, gian dối, kiêu ngạo làm Chúa và Mẹ phải đau
lòng , và nhiều khi chúng ta còn từ chối Chúa và Mẹ nữa. // Đức Maria đã đặt cuộc
đời vào Chúa, dù trong lúc đau khổ, lúcnguy khó nhất, và Chúa đã không để Mẹ
phải thất vọng bao giờ, Mẹ đã cho chúng ta biết: “Đấng Toàn Năng đã làm
cho tôi những điều lạ lùng, cao cả…”
Hôm nay, chúng ta mừng kính Đức Mẹ Hồn Xác Lên
Trời. Đây là một tín lý trong giáo hội Công
giáo chúng ta. Ngày 1 tháng 11, năm 1950,
Đức Piô thứ 10 đã công bố tín điều này, ngài nói: “Chúng tôi quả quyết, tuyên
xưng vì đã được Thiên Chúa mặc khải, Đức Vô Nhiễm Nguyên Tội, Mẹ của Thiên
Chúa, sau khi hoàn tất cuộc sống ở trần thế, hồn xác đã được vinh quang đưa về
trời.”
Nhân ngày lễ Đức Mẹ hồn xác lên trời hôm
nay, chúng ta suy niệm về những nhân đức đã làm cho Mẹ Maria nhận được hồng ân
cao quí này của Thiên Chúa. Và xin Mẹ giúp chúng ta biết sống những nhân đức
của Mẹ.
Thứ nhất, Đức Maria là mẫu mực, gương sáng
của một con người có trách nhiệm. Trách nhiệm ấy được thể hiện qua sứ vụ cộng
tác trong mầu nhiệm cứu chuộc của Con Mẹ là Chúa Giê-su. Khi Đức Maria thưa 2 tiếng “Xin Vâng” để trở
thành Mẹ Thiên Chúa và đồng công trong chương trình cứu độ, Mẹ chấp nhận và hy
sinh tất cả cuộc đời để thánh ý Chúa được tỏ hiện và hoàn thành. Thưa "Xin
Vâng" là ý thức về thân phận bất xứng và giới hạn, nhưng đồng thời cũng
xác tín nơi quyền năng tuyệt đối của Thiên Chúa.
Chúng ta thấy, trong giây phút truyền tin,
Thiên Chúa đã đưa Đức Trinh Nữ Maria, một phụ nữ khiêm tốn, đơn sơ và nghèo hèn
trở thành một người diễm phúc. Bởi vì
đối với Thiên Chúa, không có gì là không thể làm được. Đây là một gương sáng và
bài học quan trọng trong của Đức Maria cho chúng ta, đó là: Xin vâng và sống theo thánh ý Chúa. Và cũng
là nhân đức thứ hai của Mẹ.
Sau khi được sứ thần truyền tin, Đức Maria
đã vội vã lên đường đi thăm bà Ê-li-sa-bét.
Lý do nào đã thúc đẩy Đức Maria đi thăm? Chúng ta có thể nêu ra lý do Đức Maria muốn
chia sẽ niềm vui, và cùng bà E-li-sa-bét chúc tụng, tạ ơn Thiên Chúa. Đức Maria đã không cất giữ hồng ân của Thiên
Chúa ban cho riêng mình, nhưng mau mắn chia sẽ với người khác. Sau khi sinh hạ Chúa Giê-su, Đức Maria cũng đã
dâng hiến con của Mẹ, làm hy lễ trên thập tự giá đền tội và là nguồn ơn sủng
cho chúng ta. Đức Maria là gương sáng về
lòng bác ái, yêu thương và quảng đại cho chúng ta, và là nhân đức thứ 3 của Mẹ.
Cuối cùng, chúng ta còn nhận ra cuộc đời
của Đức Maria là một bài hát ngợi khen Thiên Chúa. Đức Maria không tỏ ra có thái độ bị cưỡng
bách hay buồn sầu khi hy sinh, bác ái, yêu thương và quảng đại, nhưng với tấm
lòng vui mừng ngợi khen Thiên Chúa. Tâm
hồn này được gói ghém trong bài kinh “Magnificát hay Kinh Ngợi Khen.” Bài ca ngợi
khen này đã được Giáo hội chọn làm chính lời kinh của mình. Chúng ta, những Kitô hữu, hãy noi gương Đức
Maria dùng cuộc sống hát lên niềm cảm tạ tri ân Chúa vì chúng ta được chọn làm
dân riêng của Chúa, là con của Mẹ Maria, và vì nhiều ơn lành hồn xác Chúa ban.
Trong
ngày Kính Đức Maria hồn xác lên trời hôm nay, chúng ta cùng ngợi khen Thiên
Chúa đã ban cho chúng ta người Mẹ hiền từ và quảng đại, vì Mẹ đã ban cho chúng
ta Chúa Giê-su con của Mẹ. Hôm nay, Mẹ Maria cũng kêu gọi chúng ta chu toàn sứ
vụ là những Ki-tô hữu và là con của Mẹ, bằng cách tham gia, đóng góp và cộng
tác trong sứ vụ cứu độ của Chúa qua những việc tốt lành, qua sự hy sinh phục
vụ, qua những việc bác ái và quảng đại. Chúa ban cho chúng ta nhiều ơn lành hồn
xác để chúng ta thi hành và chu toàn trách nhiệm của mình. Xin Chúa qua lời cầu
bầu của Mẹ biết noi gương và sống những nhân đức của Mẹ để chúng ta được hưởng
hạnh phúc và bình an đời này và đời sau với Mẹ.
Lm. Chánh xứ

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét