Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Chúa Nhật 33 Thường Niên Năm A_2014.

Ông bà anh chị em thân mến.  Như chúng ta biết thời điểm này là mùa gặt hái ở Hoa kỳ.  Cũng như những người chủ vườn hy vọng có một mùa gặt  thành công, thu lượm được kết quả khả quan, Thiên Chúa, “Người Chủ” cũng muốn có một kết quả tốt đẹp trong sự đầu tư nơi mỗi người Kitô hữu chúng ta.  Điều khó khăn là chúng ta không biết khi nào Người Chủ ấy sẽ đến để thu lượm kết quả.
Hay khi nào Người Chủ gọi chúng ta đến nộp hoa lợi. Và đó cũng là chủ đích và ý nghĩa của câu chuyện dụ những ngôn nén bạc trong bài Tin mừng hôm nay.  Vào những tuần cuối cùng của năm phụng vụ, chúng ta nghe những bài Tin mừng, trong đó, Chúa Giê-su kêu gọi mọi người hãy luôn tỉnh thức để sẵn sàng đón chờ ngày Chúa đến, không phải tỉnh thức cách thụ động, tiêu cực, nhưng trong sự tích cực cần mẫn, siêng năng làm việc, sinh hoa lợi cho Chúa.   

Chúng ta thấy cả ba người đầy tớ trong dụ ngôn đều được chủ trao cho số vốn, tuy số lượng khác nhau, nhưng trách nhiệm của họ giống nhau là phải làm lợi với số vốn chủ trao cho họ.  Chúng ta biết ông chủ đi vắng trong dự ngôn là chính Chúa Giêsu.  Những người đầy tớ là tất cả chúng ta.  Và những nén bạc là những ơn lành Chúa ban như tài năng, tiền bạc và thời giờ.  Người thứ nhất và thứ hai được chủ trao cho nhiều, họ đã ra sức làm việc, đầu tư để chứng tỏ lòng tín nhiệm của người chủ, và đáp lại lòng yêu thương của người chủ đối với họ.  Người thứ ba cũng hiểu trách nhiệm của mình, nhưng không có lòng tin vào người chủ, nên đã không xử dụng số vốn mà người chủ trao một cách tận tình.  Anh đã đem chôn số vốn và sau đó đã trả lại cho chủ nguyên vẹn.  Thật sự anh không làm mất vốn, nhưng dưới mắt ông chủ, anh là một người đầy tớ vô dụng.     

Ông bà anh chị em thân mến.  Vì yêu thương, Thiên Chúa đã tạo dựng nên chúng ta, ban cho chúng ta rất nhiều ơn lành hồn xác.  Chúng ta thành thật nhìn nhận rằng có người  Chúa trao cho 5, có người 2 và có người  chỉ 1.  Nhìn vào đời sống của chúng ta hôm nay, chúng ta nhận thấy, Chúa ban cho chúng ta rất nhiều, không ai mà Chúa không ban cho.  Bởi vậy cho nên,  chúng ta không ai có thể phủ nhận rằng mình không nhận được gì hay số vốn quá ít, rồi có đời sống thụ động, không làm gì cả, hay chỉ sống ích kỷ theo ý riêng mình.  Chúng ta phải luôn ý thức rằng số lượng bao nhiêu điều đó không quan trọng.  Điều quan trọng và đáng phải chú ý quan tâm là chúng ta có xử dụng số vốn đó không và xử dụng như thế nào! 

Phải nói rằng, dụ ngôn nén bạc rất thực tế và quen thuộc với chúng ta vì chúng ta đang sống trong một xã hội tự do, tư bản và nhiều cơ hội.   Chúng ta được tự do sống đức tin và có cơ hội chứng nhân cho Chúa, cho Tin mừng.  Chúng ta không bị cấm, đe dọa, áp bức hay bị bách hại.  Ngoài ra Thiên Chúa còn ban cho chúng ta thời giờ, tiền bạc và vật chất để chúng ta có cơ hội  phục vụ hay làm những việc bác ái giúp đỡ người nghèo khổ, hay quảng đại đóng góp trong công việc xây dựng, mở mang làm sáng danh Chúa. Chúng ta có rất nhiều cơ hội để đầu tư, làm lời cho số vốn mà Thiên Chúa đã trao ban cho chúng ta.  Chúng ta không phải làm lời bằng cách trở thành linh mục hay tu sĩ nam nữ hay trở thành những nhà truyền giáo.  Những công việc này và những cơ hội này Chúa đã trao cho những người khác, chúng ta không phải quan tâm đến.   Tôi nghĩ rằng điều quan trọng thứ nhất là chúng ta có nhận ra số vốn mà Chúa đã ban cho chúng ta không?  Hay chúng ta phủ nhận số vốn Chúa ban cho chúng ta?  Tôi tin chắc tất cả chúng ta có thể nhận ra và nhận ra thật rõ số vốn đó.  Ngoài số vốn vật chất, tiền bạc, thời giờ, Chúa còn ban cho chúng ta sự sống, lỗ tai, cái miệng và con tim.  Chúng ta đầu tư những ơn lành này vào việc gì và có lợi cho Chúa không?  Khi muốn mua một cái nhà để ở, cửa tiệm để làm ăn hay một cái xe để làm phương tiện di chuyển, chúng ta đến nhà băng để mượn tiền.  Sau khi nhận thấy chúng ta có “credit” tốt, nhà băng tín nhiệm cho chúng ta vay một sốt tiền và chúng ta sẽ phải trả tiền lời cho họ.  Cũng thế, Thiên Chúa cũng tín nhiệm chúng ta và ban cho chúng ta một số vốn để làm lời. Cho nên điều quan trọng thứ hai là chúng ta có thành tâm tin vào Chúa không? Chúng ta có tin một cách chắc chắn vào sự tín nhiệm và tình yêu của Thiên Chúa nơi mỗi người chúng ta không, để chúng ta can đảm đầu tư những ơn lành Chúa ban vào những cơ hội trong cuộc sống Kitô hữu để sinh lời, sinh hoa quả cho Chúa? 

Chúng ta không biết Chúa, Người Chủ, đến khi nào, nhưng là những Ki-tô hữu, chúng ta phải luôn nghĩ tới cuộc sống ngắn ngủi, tạm bợ và mong manh của mình ở trần gian.  Cuộc đời không những phù du mà còn kèm theo tính cách bất ngờ nữa, không ai biết được khi nào mình chết, khi nào chúng ta phải thưa và nộp cho Chúa những kết quả của số vốn Chúa trao.  Vì vậy, chúng ta hãy thành thật tự hỏi: “Chúng ta có đang xử dụng số vốn hay những ơn lành này không?”  “Nhìn vào đời sống hiện tại, chúng ta có nhận ra sự lời, hay hoa trái không?”  “Nếu Người Chủ trở về ngay lúc này thì có nhận được tiền lời từ số vốn đã trao cho chúng ta không?”           

Chúng ta cầu xin Chúa giúp chúng ta bắt chước người đầy tớ thứ nhất và thứ hai biết lắng nghe và sống lời Chúa dặn dò.  Mỗi người chúng ta không giống nhau về khả năng, nhưng giống nhau về cố gắng, thà cố gắng sống lời Chúa mà không có tài, có của, còn hơn có tài, có của mà không cố gắng sống lời Chúa để làm lời cho Chúa như Chúa đã dạy bảo.  Chúng ta phải tránh xa đừng theo chân người đầy tớ thứ ba lười biếng và ích kỷ, không có niềm tín thác vào tình yêu và lòng quảng đại, nhân từ của Chúa.  Chúng ta phải luôn luôn tâm niệm rằng: không có gì quá nhỏ trong cuộc sống chứng nhân cho Chúa mà không đáng làm, và cũng không có việc gì quá nhỏ trong việc làm sáng danh Chúa mà không đem lại lợi ích.  Vấn đề là chúng ta có thành tâm và dám làm không .  Tóm lại, chúng ta hãy luôn tín thác và tin tưởng vào Chúa, vận dụng những ơn lành Chúa ban để xây dựng một sự nghiệp Nước Trời khi Người Chủ đến.  
Lm. Chánh xứ
 

Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....