Có thể
nói rằng mẫu tự T liên quan nhiều tới cuộc đời của con người. Ai cũng
biết rằng cuộc sống cần có Tiền, nhưng Tiền (bạc) lại có thể sinh ra
lòng Tham (tham lam) – loại đứng đầu trong “tam độc” Tham-Sân-Si, bởi vì
Tham mà sinh ra Thù (thù hận), và bởi vì Thù mà mất Tình (tình nghĩa).
Những chữ T có liên quan lẫn nhau thật kỳ lạ!
Đối với
các Kitô hữu, Tuần Thánh khiến người ta chú ý nhiều tới Thập Tự – biểu
tượng của Cuộc Khổ Nạn mà Chúa Giêsu phải chịu vì máu Tham-Sân-Si của
con người. Đó là điều minh nhiên. Nhưng có một nhân vật “nổi cộm” chính
là ông Giuđa Iscariot. Ở đây không dám có ý xét đoán hoặc chê trách ông,
mà chỉ muốn nói tới chữ Tiền và chữ Tham.
Là con
người thì luôn yếu đuối, và chắc hẳn ai cũng đã từng Tham-Sân-Si. Ông
Giuđa đã chết vì “tam độc” đó. Chuyện của ông còn được người ta nhắc lại
mãi mãi cho tới tận thế, nhất là mỗi dịp Tuần Thánh, và mỗi khi đề cập
chuyện tiền bạc hoặc chuyện phản bội. Tên của ông đã trở nên “điển tích”
về những điều xấu xa và khuất tất.
Ông
Giuđa thấy tiền thì tham, vì tham như thế mà ông rắp tâm tìm mưu kế nộp
Thầy để có tiền. Có tiền trong tay rồi, ông lại không thấy vui vì biết
mình đã phạm tội: phản bội Thầy. Lòng không bình an, ông đâm lo sợ, sợ
quá hóa hoảng, hoảng quá nên bí thế, bí thế vì cùng đường, cùng đường
rồi lại không nhờ người khác hỗ trợ hoặc tư vấn, đó là tính tự kiêu. Vì
tự kiêu mà lạc hướng, càng lạc hướng càng hoảng sợ, vì hoảng sợ mà mất
niềm tin vào lòng nhân từ của Thầy, thế nên ông đã “tự giải thoát” bằng
sợi dây: treo cổ tự tử.
Ông
Giuđa đã bước ra khỏi trang Kinh Thánh và bước vào cuộc đời này, thế nên
máu của ông đã thấm vào mỗi chúng ta. Bóng dáng của ông vẫn xuất hiện
đây đó ngay trên cõi đời tạm này. Vì thế, chúng ta phải cố gắng thoát
khỏi máu di truyền đó. Bằng cách nào? Chỉ có diệu kế duy nhất mà Thầy
Chí Thánh Giêsu đã mách bảo là “vác thập giá hằng ngày” mà theo Ngài (Mt
10:38; Mt 16:24; Mc 8:34; Lc 9:23; Lc 14:27) – tức là chịu đau khổ,
đồng thời vững lòng tin vào lòng thương xót của Thiên Chúa. Chỉ khi nào
chúng ta lên tới đỉnh Can-vê với Ngài thì chúng ta mới khả dĩ thoát “nợ
trần” và lúc đó chúng ta mới thực sự được nghỉ ngơi.
Khi
rong ruổi trên đường trần, Chúa Giêsu đã dạy “đừng mang theo tiền bạc”
(Lc 9:3), đó không phải là Ngài bảo chúng ta cứ “liều mạng”, sống bất
cần đời, mà Ngài muốn chúng ta đừng để lòng “dính líu” tới tiền bạc kẻo
hư thân và có thể mất cả linh hồn, bởi vì “cội rễ sinh ra mọi điều ác là
lòng ham muốn tiền bạc” (1 Tm 6:10a), hậu quả tất yếu là sẽ bị “lạc xa
đức tin và chuốc lấy bao nỗi đớn đau xâu xé” (1 Tm 6:10b). Cụ thể là
những người Pharisêu, họ là các “chuyên gia” xúi quẩy, có lối sống giả
hình, chỉ bằng mặt chứ không bằng lòng, luôn liếc xéo và dò xét người
khác, bày đủ mưu thâm kế độc, ưa rình mò để lọc lừa và tìm cách gài bẫy
người khác. Tại sao họ như vậy? Bởi vì họ “vốn ham hố tiền bạc” (Lc
16:14). Rất rõ ràng, rất rạch ròi!
Người Việt nói: “Tham thì thâm”.
Ba mẫu tự T có thể tóm tắt trình tự Tiền-Tội-Tù-Tử. Vì tham tiền mà
thành tội, vì tội mà phải tù, có khi phải chịu án tử – gọi là tử tội, có
kẻ sợ quá mà tự tử. Tóm lại, tham tiền thì tiêu tùng. Thế thôi!
Có
những mẫu tự T xấu – như một số đã đề cập trên đây, hoặc Thất tín, Tinh
ranh, Thực dụng, Thủ đoạn,… Và tất nhiên cũng có những mẫu tự T tốt: Tha
thứ, Thương xót, Thương yêu, Thân thiện, Trao tặng, Tín trung, Tín
thác, Thành tâm, Thánh đức,… Quả thật, cuộc đời phàm nhân liên quan
nhiều tới những chữ T lắm!
Lạy
Thiên Chúa Cha, Đấng là tình yêu và giàu lòng thương xót, xin giúp con
can đảm chấp nhận sự yếu hèn của con để con có thể tín thác vào lòng
thương xót của Ngài, mặc dù con hoàn toàn bất xứng mà thôi. Lạy Thầy
Giêsu, Người Tôi Trung Đau Khổ của Thiên Chúa, Ngài bị người ta giương
lên cao, xin Ngài cũng kéo con lên theo cùng. Amen.
Kha Đông Anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét