Trước khi về trời, Đức Giê-su phục sinh đã hiện ra với các môn đệ tại Ga-li-lê và nhắn nhủ các ông rằng: “Anh
em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ
nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi
điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho
đến tận thế” (Mt 28, 19-20).
“Thầy
ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” là lời khẳng định chắc thực của
Chúa Giê-su về sự tiếp tục hiện diện của Ngài trên trần thế sau khi
Ngài đã sống lại và lên trời. Sự hiện diện ấy của Chúa Giê-su phục sinh
đã được các môn đệ yêu dấu chứng thực thông qua các hành động như hiện
ra với các ông và các phụ nữ đạo đức, đồng bàn và trò chuyện với họ… Hai
trình thuật điển hình: một là cuộc hiện ra với các môn đệ và cho Tô-ma
chạm tới vết thương của Ngài (x. Ga 20, 19-31), hai là câu chuyện Chúa
hiện ra với hai môn đệ trên đường Em-mau (x. Lc 24, 13-35).
Thực
ra, trước những cuộc hiện ra kỳ lạ và bất thường của Đấng Phục sinh các
môn đệ vừa run sợ, vừa kinh ngạc, nhưng cũng vừa vui mừng. Các ông chưa
có kinh nghiệm nhiều về sự kiện phục sinh và về con người được phục
sinh. Bởi vì Đức Giê-su Na-gia-rét, sau biến cố phục sinh từ cõi chết
sống lại, không còn là “xác thịt” nữa, trái lại Ngài đã biến đổi và trở
thành Thần Khí. Ngài không còn bị ràng buộc bởi thời gian và bị giới hạn
bởi không gian nữa. Ngài có thể hiện diện một cách diệu kỳ, khắp nơi
khắp chốn và với mọi người.
Về điều này, trước khi bước vào cuộc thương khó và tử nạn, Chúa đã từng loan báo cho môn đệ việc Ngài sẽ mau trở lại: “Anh
em cũng vậy, bây giờ anh em lo buồn, nhưng Thầy sẽ gặp lại anh em, lòng
anh em sẽ vui mừng; và niềm vui của anh em, không ai lấy được” (Ga 16, 23).
Vậy đã rõ, sau cuộc Phục sinh, Chúa Ki-tô vẫn tiếp tục hiện diện, hành
động và đồng hành với Hội thánh Tân Ước do Ngài thiết lập, củng cố và
nuôi dưỡng. Ngài cũng đồng hành với từng thành viên trong Hội thánh là
Nhiệm Thể Chúa Ki-tô, trong đó có mỗi người tín hữu chúng ta. Thánh
Phao-lô đã chia sẻ cảm nghiệm sự hiệp thông gắn bó với Chúa Ki-tô như
sau: “Tôi sống, nhưng không còn phải là tôi, mà là Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2, 20).
Chúng
ta biết rằng, nhờ đức tin và phép rửa, chúng ta được gia nhập Cộng đoàn
cứu rỗi của Chúa Ki-tô. Chúng ta là phần tử của Hội thánh nên chúng ta
thuộc về Chúa và thuộc về nhau. Mặc dù chúng ta đang sống trong thân xác
yếu hèn này, nhưng chúng ta vẫn có Chúa đồng hành trên con đường lữ thứ
trần gian. Chúng ta hoàn toàn không cô đơn và lẻ loi.
Đức Ki-tô là vị Mục Tử luôn đồng hành với chúng ta, Ngài rất nhân hậu, như lời trong Thánh vịnh 22 đã bày tỏ: “Chúa
là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì./ Trong đồng cỏ xanh
tươi, Người cho tôi nằm nghỉ./ Người đưa tôi tới dòng nước trong lành và
bổ sức cho tôi./ Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của
Người” (Tv 22 1-3).
Ki-tô
hữu trước hết là người được Chúa kêu gọi để trở thành bạn-đồng-hành của
Ngài. Chúa luôn quan tâm đến việc kết bạn với mọi người, nhất là với
những ai thao thức về Ngài và về những công việc của Ngài. “Anh em là bạn hữu của Thầy...Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa...Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu... ” (x.Gio 15, 14-15); “Thầy sẽ không để anh em mồ côi. Thầy đến cùng anh em...” (Gio 14,18).
Thực vậy, việc gặp gỡ Chúa Ki-tô Phục sinh trong đời thường là điều có thực, như trường hợp hai môn đệ làng Emmau: “Họ
trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. Đang lúc họ trò
chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ” (Lc 14-15). Đang khi hai môn đệ Em-mau thao thức về Chúa của họ thì Chúa xuất hiện và đồng hành với họ.
“Cảm
nghiệm về Đấng Phục Sinh của hai môn đệ trên đường đi về làng Emmaus
cũng có thể diễn ra trong cuộc sống hàng ngày của mỗi tín hữu Kitô. Đấng
Phục Sinh luôn là người đồng hành với chúng ta. Trên mọi nẻo đường của
cuộc sống chúng ta, Ngài luôn đi bên cạnh kể chuyện, hỏi han, tra vấn và
tham dự vào mọi sinh hoạt của chúng ta. Cuộc sống của mỗi ngày chính là
nơi Ngài đến để gặp gỡ con người. Cuộc sống mỗi ngày mới là nơi hẹn hò
của Đấng Phục Sinh với con người, là bởi vì cuộc sống ấy không bao giờ
có thể làm cho con người thỏa mãn...
“Ngày
nay, trong từng biến cố của cuộc sống chúng ta, Chúa Kitô Phục Sinh
cũng đang đến và đồng hành với chúng ta trong từng sinh hoạt và gặp gỡ
của chúng ta. Ngài có mặt trong từng niềm vui và nỗi khổ của chúng ta.
Nếu chúng ta đón nhận Ngài như người bạn đồng hành, chuyện vãn và chia
sẻ với chúng ta, đôi mắt đức tin của chúng ta sẽ mở ra, và lúc đó, trong
ánh sáng Phục Sinh của Ngài, chúng ta sẽ tìm thấy ý nghĩa của cuộc
sống”. [1]
Nhưng
nhiều Ki-tô hữu chúng ta đã và đang trải qua những chuỗi ngày sống
trong vô vọng, mất phương hướng. Chúng ta cũng đọc kinh, xem lễ, chịu
các bí tích...nhưng lòng chúng ta khô cứng, lạnh lẽo và vô cảm. Phải
chăng Chúa bỏ rơi chúng ta? Hay chúng ta đánh mất Chúa? Câu trả lời sẽ
do chúng ta tự biết.
Dù
thế nào đi nữa, Chúa vẫn yêu ta và đồng hành với ta. Cách thế để chúng
ta nhận ra Ngài, đón nhận Ngài, thân thiết với Ngài, đó là chúng ta phải
khiêm tốn lắng nghe Chúa nói qua Thánh Kinh, qua các giáo huấn của Hội
thánh, qua các biến cố của cuộc sống. Chúng ta cũng phải cầu nguyện liên
lỉ và chân thành, phải siêng năng nhiệt tình lãnh nhận các bí tích,
nhất là bí tích Thánh Thể và bí tích Hòa Giải, phải sống đức tin và lòng
mến của mình một cách triệt để.
Thực
vậy, “Ngày nay, Đức Kitô Phục sinh vẫn ở bên cạnh chúng ta mà chúng ta
không nhận ra Ngài như trường hợp hai môn đệ đi làng Emmau. Nhưng chúng
ta chỉ nhận ra Ngài bằng con mắt đức tin. Ngài hiện diện khắp nơi trong
mọi hoàn cảnh, mọi biến cố, nhất là nơi những người anh chị em chúng ta.
Trong cuộc sống Kitô hữu, khi nào cũng có Chúa đồng hành. Một khi đã có
Chúa hiện diện ngay bên, chúng ta còn sợ gì? Thánh Phêrô lặp lại lời
Đức Giêsu đã khuyên để trấn an các tín hữu: “Đừng sợ những kẻ làm hại anh em và đừng xao xuyến” (1Pr 3,14; Kh 1,17; 2,10). Hãy sống xứng đáng với danh hiệu là con cái Chúa Phục sinh”./. [2]
Aug. Trần Cao Khải
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
THAM KHẢO & TRÍCH DẪN:
[1]Bài “Chúa đồng hành với ta trên mọi nẻo đường”, nguồn: Internet
[2]LM Đinh Lập Liễm, bài “Đồng hành với Chúa Phục sinh”, nguồn: simonhoadalat.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét