Bài
giáo lý của Đức Thánh Cha Phanxicô về Bí tích Truyền chức và Hôn nhân
tại quảng trường thánh Phêrô sáng thứ Tư ngày 26/03/2014
Chúng
ta đã có cơ hội nhận ra rằng ba Bí tích Rửa tội, Thêm Sức và Thánh thể
cùng tạo nên mầu nhiệm “khai tâm Kitô giáo”. Một sự kiện to lớn duy nhất
của ơn sủng làm tái sinh chúng ta trong Chúa Kitô. Đó là ơn gọi căn bản
kết hợp toàn thể mọi người trong Giáo hội, giống như các môn đệ của
Chúa Giêsu. Có hai Bí tích nữa tương xứng với hai ơn gọi đặc biệt : đó
là Bí tích Truyền chức và Bí tích Hôn phối.
Các bí tích này làm nên hai con đường chính mà qua đó người Kitô hữu có thể làm cho đời sống của mình thành món quà của tình yêu, theo gương và nhân danh Chúa Kitô và như thế cộng tác vào việc xây dựng Giáo hội.
Các bí tích này làm nên hai con đường chính mà qua đó người Kitô hữu có thể làm cho đời sống của mình thành món quà của tình yêu, theo gương và nhân danh Chúa Kitô và như thế cộng tác vào việc xây dựng Giáo hội.
Bí tích truyền chức được thể hiện trong
ba cấp bậc Giám mục, linh mục và phó tế là Bí tích cho phép thi hành
thừa tác vụ, được Chúa Giêsu ủy thác cho các Tông đồ, là chăm lo cho
đoàn chiên của Người, trong quyền năng Thánh Thần của Người và theo trái
tim của Người. Chăm lo cho đoàn chiên của Chúa Giêsu không phải bằng
quyền lực của con người, nhưng bằng chính quyền năng của Chúa Thánh Thần
và theo trái tim Người, trái tim của Chúa Giêsu là một trái tim yêu
thương. Nếu không thi hành điều đó với tình yêu thì sẽ vô ích. Theo
nghĩa này, các thừa tác viên được tuyển chọn và được thánh hiến cho việc
phục vụ, nối dài sự hiện diện của Chúa Giêsu trong thời gian, nếu các
thừa tác viên thực hiện điều đó bằng quyền năng của Chúa Thánh Thần nhân
danh Thiên Chúa và với tình yêu.
1. Khía cạnh thứ nhất. Những người được
phong chức, họ được đặt vị trí hàng đầu của cộng đoàn. Vâng, họ là người
“đứng đầu”, tuy nhiên đối với Chúa Giêsu, nó còn có nghĩa là dùng uy
quyền của mình để phục vụ, giống như chính Chúa Giêsu đã chứng tỏ và đã
dạy cho các môn đệ bằng những lời sau : “Anh em biết: thủ lãnh các dân
thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn thì lấy quyền mà cai
quản dân. Giữa anh em thì không được như vậy: Ai muốn làm lớn giữa anh
em, thì phải làm người phục vụ anh em. Và ai muốn làm đầu anh em thì
phải làm đầy tớ anh em. Cũng như Con Người đến không phải để được người
ta phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc
muôn người.” (Mt 20,25-28 // Mc 10,42-45). Một giám mục không phục vụ
cộng đoàn thì không đúng; một vị linh mục không phục vụ cho cộng đoàn
thì không làm việc tốt, vậy là sai rồi.
2. Một đặc tính khác luôn bắt nguồn từ
sự hiệp nhất cách bí tích với Chúa Kitô là tình yêu say mê đối với Giáo
hội. Chúng ta hãy nghĩ đến một đoạn thư gửi cho Êphêsô trong đó thánh
Phaolô nói rằng Chúa Kitô “đã yêu thương Giáo hội và đã hiến mình vì
Giáo hội, để đem lại cho Giáo hội sự thánh thiện, bằng cách thanh tẩy
Giáo hội bằng nước nhờ Lời của Người, và để ở trước mặt Người một Giáo
hội xinh đẹp lộng lẫy, không vết nhơ, không nhăn nheo hay bất cứ khuyết
điểm nào” (Eph 5,25-27). Trong sức mạnh của Bí tích truyền chức, thừa
tác viên dâng hiến toàn thể con người mình cho cộng đoàn và yêu thương
cộng đoàn của mình với trọn vẹn con tim : vì đó là gia đình của họ. Giám
mục, linh mục yêu thương Giáo hội trong cộng đoàn của mình, yêu thương
một cách mạnh mẽ. Yêu thương thế nào? Yêu thương giống như Chúa Giêsu đã
yêu thương Giáo hội. Chính thánh Phaolô đã nói về bí tích hôn nhân :
Người chồng hãy yêu thương vợ mình như Chúa Kitô đã yêu thương Hội
thánh. Đó là mầu nhiệm lớn lao của tình yêu: đó là mầu nhiệm của thừa
tác vụ linh mục và hôn nhân, hai Bí tích trên là con đường nhờ đó mọi
người đi đến với Thiên Chúa cách thường xuyên.
3. Khía cạnh sau cùng. Thánh tông đồ
Phaolô khuyên người môn đệ Timôtê đừng sao lãng, trái lại, hãy luôn làm
sống lại ơn sủng đang có nơi mình. Ơn sủng mà Timôtê nhận được là nhờ
việc đặt tay (cfr 1 Tm 4,14; 2 Tm 1,6). Một khi thừa tác viên không biết
nuôi dưỡng, thừa tác viên giám mục, linh mục, bằng lời cầu nguyện, lắng
nghe Lời Chúa và cử hành Bí tích Thánh thể mỗi ngày, cũng như siêng
năng lui tới với Bí tích hòa giải, hẳn nhiên họ không còn dõi theo ý
nghĩa thực sự của việc phục vụ của mình và niềm vui bắt nguồn từ mối
hiệp thông sâu xa với Chúa Giêsu.
4. Vị giám mục không cầu nguyện, giám
mục không lắng nghe lời Chúa, không cử hành thánh lễ mỗi ngày, không đi
xưng tội theo luật định; cũng vậy một linh mục không thực hiện những
điều trên, thời gian dài họ sẽ đánh mất sự hiệp thông với Chúa Giêsu và
họ trở nên tầm thường, không tốt cho Giáo hội. Bởi thế chúng ta cần phải
giúp các giám mục và các linh mục cầu nguyện, lắng nghe Lời Chúa là bữa
ăn hằng ngày, cử hành Bí tích Thánh thể mỗi ngày và đi xưng tội thường
xuyên. Điều đó rất quan trọng bởi vì nó thực sự liên quan đến việc thánh
hóa của các giám mục và linh mục.
5. Tôi muốn kết thúc bằng một điều nảy
ra trong tâm trí tôi : phải làm như thế nào để trở thành linh mục, người
ta bán các quyền cho chức linh mục ở đâu? Không. Người ta không buôn
bán. Đó là một sáng kiến của Thiên Chúa. Thiên Chúa kêu mời. Ngài kêu
mời từng người trong số họ, Ngài muốn họ trở thành các linh mục. Dĩ
nhiên ở đây có nhiều bạn trẻ đã nghe được lời mời gọi này trong tâm hồn
mình, muốn trở thành những linh mục, muốn phục vụ người khác trong mọi
sự, những điều đến từ Thiên Chúa, muốn sống trọn vẹn cuộc đời để phục vụ
cho việc dạy giáo lý, rửa tội, tha thứ, cử hành Bí tích Thánh Thể và
chữa lành những người đau yếu…. trọn vẹn cuộc sống là như thế. Nếu một
vài người trong các con đã nghe được điều này trong tâm hồn đó là do
Chúa Giêsu đã gieo nó vào đó. Các con hãy chăm sóc lời mời gọi này và
hãy cầu nguyện để phát triển và để đem lại hoa trái cho toàn thể Giáo
hội.
Lm. Giuse Võ Tá Hoàng chuyển ngữ
News.va
News.va
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét