Thứ Bảy, 19 tháng 8, 2017

Chúa Nhật 20 Thường niên. Năm A_2017

 
Ông bà anh chị em thân mến. Một buổi sáng sớm khi tôi đang tưới vườn hoa bên cạnh, thình lình một chiếc xe chạy tới và dừng lại.  Cửa xe mở ra và một người phụ nữ lạ, không phải giáo dân xuống xe với một khuôn mặt thật buồn và nói với tôi: “Thưa linh mục! Xin cứu gia đình con với.” Tôi mời chị vào văn phòng và đưa cho chị một chai nước.
Đón lấy chai nước, chị vội vàng nói với giọng tha thiết: “Thưa linh mục, xin ngài cứu gia đình con với, xin cứu người chồng đáng thương của con. Anh ấy ngã bệnh đã hai năm nay, con đã cố gắng hết sức chữa trị. Nhưng cho đến nay, bệnh tình chẳng đỡ chút nào, còn gia đình con thì lại rơi vào cảnh thật khó khăn. Con không thể đi làm được vì phải săn sóc chồng và bận rộn với 2 đứa con nhỏ.” “Vậy chị muốn tôi giúp gì cho chị, chị cứ nói. Trong khả năng của tôi, tôi sẵn sàng giúp chị” Tôi nói với chị. Xúc động và trong tiếng nghẹn ngào chị thưa lại: “Thưa linh mục, gia đình con không có đạo, tuy chúng con không biết gì về Chúa, cũng chẳng quen biết linh mục, nhưng nhờ những người bạn Công giáo làm cùng tiệm giới thiệu, cho nên con mạnh dạn đến đây để nhờ linh mục cầu nguyện cho chồng con qua khỏi cơn nguy biến này.” Tôi hỏi chị: “Chị không có đạo vậy chị có tin vào lời cầu nguyện không?” Chị đáp: “Thưa linh mục, giờ con biết làm gì hơn ngoài điều này, vả lại có tin con mới đến đây để cậy nhờ linh mục.” “Thế thì chị hãy an tâm, tôi hứa sẽ cầu nguyện và chiều nay, tôi sẽ dâng Thánh lễ cầu nguyện cho chồng và gia đình của chị.” Cảm động chị cám ơn và lên xe về. Khoảng mấy tháng sau, người phụ nữ ấy trở lại với người chồng và con để cám ơn, và cũng từ đó bắt đầu cho hành trình niềm tin của hai vợ chồng và gia đình.
 
Ông bà anh chị em thân mến. Tôi nghĩ câu chuyện trên đây diễn tả phần nào ý nghĩa của bài Tin mừng hôm nay: niềm tin của người đàn bà xứ Ca-na-an ngoại đạo vào Chúa Giê-su, một người Do thái, và quyền năng của Người. Trong lúc tuyệt vọng vì đứa con gái bị quỉ ám khốn cực, người đàn bà đã tìm đến với Chúa Giêsu và tin rằng cơ may đã đến, con bà có hy vọng khỏi bệnh, vì vậy bà thành khẩn thưa với Chúa: “Lạy Ngài là Con Vua Đa-vít. Xin thương xót tôi!” Dù chỉ nghe nói về Chúa qua những người chung quanh, nhưng bà đã có một niềm tin mạnh mẽ vào Chúa, và chúng ta thấy Chúa đã khen bà có lòng tin lớn lao. Khi nghe bài Tin mừng chúng ta biết rõ điều này.

Và cũng qua bài Tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su kêu mời chúng ta hãy có một lòng xác tín vào Người.  Hãy có một niềm tin to lớn và mạnh mẽ như người phụ nữ Ca-na-an.  Chúng ta tự hỏi: lòng xác tín hay một niềm tin mạnh mẽ và vững chắc giúp chúng ta điều gì?  Tôi xin chia sẻ 3 điều sau đây.  

Thứ nhất lòng xác tín vào Chúa giúp chúng ta kiên trì khi bị thử thách hay đối diện với gian nan, khó khăn.  Chúng ta thấy người đàn bà không ngã lòng, nản chí trước sự thinh lặng lạnh lùng đến độ như vô cảm của Chúa. Bà đến với Chúa với một niềm lo lắng của một người mẹ trước sự khốn cực của đứa con.  Bà xin Chúa nhìn đến nỗi đau khổ của một người mẹ, đang đau buồn vì nỗi đau của đứa con.  Nhưng Chúa Giê-su không đáp lại một lời.  Phải chăng Người lạnh lùng trước sự đau khổ, lãnh đạm trước điều Người có thể làm được?

Ông bà anh chị em thân mến. Trong cuộc sống, nhiều khi chúng ta cũng gặp sự thinh lặng như thế, và chúng ta tự hỏi: Chúa có nghe lời cầu nguyện của chúng ta không?  Chúa có thấy được nỗi đau khổ của chúng ta không? Bị thất bại nhưng chúng ta thấy người đàn bà cứ kêu hoài, kêu mãi rồi bà gặp mặt và nài xin Người, nhưng kết quả là một lời từ chối mặc dầu đã có thêm lời hỗ trợ của các môn đệ: “Xin Thầy thương để bà ấy về đi, vì bà cứ theo chúng ta mà kêu mãi.”   Chúng ta thấy vẫn chưa chịu thua, bà đến sụp lạy trước chân Chúa để nài xin.  Lần này bà không những bị từ chối mà còn nhận sự sỉ nhục: “Không nên lấy bánh của con cái mà vứt cho chó.”  Chúng ta hỏi: bà có bị sốc không?  Tự ái của bà có bị tổn thương không?  Nếu vào trường hợp của chúng ta chúng ta có thể chịu đựng, có thể kiên nhẫn được không?  Nhưng chúng ta thấy bà đã không bị sốc, không tự ái và cũng chẳng thất vọng trước lời từ chối và sỉ nhục này.

Điểm thứ hai mà tôi muốn chia sẻ với ông bà anh chị em là lòng xác tín hay niềm tin mạnh mẽ và vững chắc là lòng tin khiêm tốn.  Chúng ta thấy người đàn bà chấp nhận sự so sánh xem ra có vẻ “khiêu khích và khinh thường” của Chúa Giê-su.  Bà chấp nhận mình chỉ là chó con trong nhà, chỉ trông chờ những miếng bánh vụn từ bàn rơi xuống.  Bà không dám mong được phần ăn của các con.  Chúng ta có thể nhận ra sức mạnh và kết quả của lòng tin phát xuất từ sự khiêm tốn.  Vì vậy chúng ta phải luôn ý thức khi cầu nguyện chúng ta không thể “bắt” Chúa phải làm theo ý của chúng ta, phải “thi hành” ngay lập tức ý chúng ta muốn.  Tin không phải là đòi hỏi.  Tin là chờ đợi tất cả từ tay Chúa và đón lấy như hồng ân nhưng không.

Điểm thứ ba mà tôi muốn chia sẻ là vì lòng tin mạnh mẽ, kiên trì và khiêm tốn, Chúa đã thay đổi sứ vụ của mình.  Chúa Giê-su từ chối giúp người đàn bà dân ngoại vì Người thấy rõ sứ vụ Chúa Cha trao phó cho Người, đó là chỉ được sai đến với người Israel, dân riêng thôi.  Nhưng qua lòng tin mạnh mẽ của người đàn bà, Chúa đã để cho trái tim của mình mở ra và bị chinh phục, chấp nhận thay đổi để nới rộng sứ vụ, ban phát hồng ân và tình yêu của mình cho muôn dân muôn người mọi thời đại.

Ước gì tất cả chúng ta có một niềm xác tín vào Chúa và quyền năng của Người trong mọi hoàn cảnh cuộc sống, nhất là những lúc chúng ta phải đối diện với những sự gian nan, khó khăn và thử thách.  Biết tìm đến Chúa với lòng tin của người đàn bà xứ Ca-na-an.  Xin Chúa biến đổi cuộc đời chúng ta, nhất là biết vươn cánh tay, mở rộng con tim của chúng ta để chúng ta có lòng bác ái và quảng đại, chia sẻ hồng ân Chúa ban để làm sáng danh Chúa.
 Lm. Chánh xứ




Không có nhận xét nào:

Tìm kiếm ....