Bài Tin Mừng hôm nay cho chúng ta biết trước
khi ra đi thi hành sứ vụ rao giảng Tin mừng công khai, Chúa Giê-su đã làm hai
công việc. Thứ nhất là tuyên bố cho mọi
người biết “Nước Thiên Chúa đã gần đến.” Chúng ta thấy là trong bài Tin mừng hôm nay
Chúa nói Nước Thiên Chúa đã gần đến, nhưng vào giữa thời kỳ rao giảng, Chúa
tuyên bố Nước Thiên Chúa đang ở giữa anh em.
Chúng ta có thể nhận rõ sự khác biệt giữa hai
câu tuyên bố của Chúa, đó là sự hiện diện của Chúa và những kết quả mà lời rao
giảng của Chúa tạo nên là công lý, an bình, tình thương và hy vọng. Nhưng muốn hưởng được kết quả đó thì con
người phải sám hối và tin vào Tin mừng. Chúng ta biết sám hối không phải chỉ là
một hành động ăn năn về những tội mình đã phạm, nhưng quan trọng hơn đó là phải
quay trở về với Chúa như người con hoang đàng, cuối cùng phải tiến một bước xa
hơn đó là tin theo và sống lời Chúa dạy. Chúng ta xác tín Chúa vẫn còn đang
tiếp tục hiện diện giữa chúng ta và hướng dẫn chúng ta qua lời của Chúa. Nếu chúng ta đang sống trong lo âu, sợ hãi và
chưa có an bình, tình thương và hy vọng thì hôm nay Chúa kêu gọi chúng ta hãy
sám hối và tin vào Lời Chúa.
Công việc thứ hai Chúa đã làm trước khi
thi hành sứ vụ rao giảng Tin mừng là kêu gọi 4 môn đệ đầu tiên theo Chúa. Thông thường thì môn sinh đi tìm thầy để học
hỏi, nhưng ở đây chúng ta thấy chính Chúa đã đi tìm và kêu gọi các môn đệ,
không phải chỉ 4 người mà tổng cộng 12 môn đệ đặc biệt mà chúng ta thường gọi
là 12 tông đồ để đi theo Người, cộng tác với Người trong sứ vụ rao giảng và xây
dựng Nước Chúa. Chúng ta thấy con đường
tin và theo Chúa của các môn đệ thời xưa không phải là dễ dàng, vì họ thật sự
là những con người yếu kém, số vốn học vấn thì ít ỏi và danh vọng trong xã hội
thì không có. Họ chỉ là những người làm
nghề nông và đánh cá không có khả năng thuyết phục và không có tài ăn nói như
Giona.
Chúng ta đã nghe câu chuyện Thiên Chúa gọi
Giôna đi rao giảng lời Chúa cho dân thành Ni-ni-vê nhiều lần. Thiên Chúa sai ông Giôna đi kêu gọi mọi người
trong thành phố Ni-ni-vê ăn năn thống hối tội lỗi của họ. Thành phố Ni-ni-vê là thủ đô của dân ngoại
đạo As-si-ri-a, kẻ thù của dân Do thái. Khi được Chúa kêu mời, Giôna đã thành thật
thưa với Chúa “Lạy Chúa, con à, sao Chúa lại gọi con.” Giôna biết mình không có khả năng học hành,
không có tài hùng biện, thuyết phục hay giảng dạy. Ông sợ sẽ bị dân chúng cười chê, nhạo báng,
và hơn hết, ông sợ cho tính mạng của mình trong tay quân thù. Vì vậy, Giôna đã xuống thuyền trốn đi, nhưng
Thiên Chúa đã cho bão tố nổi lên, những người trên thuyền biết ông chạy trốn
Thiên Chúa, sợ bị vạ lây, nên họ đã quăng ông xuống biển và bị cá ông nuốt vào
bụng 3 ngày. Sau đó, cá ông đã nhả
Giô-na vào một hoang địa. Giôna biết
không thể nào từ chối và trốn chạy trước lời Chúa kêu gọi, nên đã khiêm nhường
vâng lời. Thật là một điều kinh ngạc, lạ
lùng và khó tưởng tượng trước thái độ tin nhận, và hành động ăn năn, thống hối
của dân chúng thành Ni-ni-vê khi nghe
lời Giô-na kêu gọi.
Nếu Chúa Giêsu muốn tuyển chọn những người
cộng tác với Người trong sứ mệnh rao giảng Tin mừng ơn cứu độ và xây dựng Nước
Chúa trần gian, những công việc to lớn và quan trọng, thì chúng ta nghĩ Chúa
Giêsu phải chọn những người có danh vọng, tài giỏi, học thức và có uy tín, hay
tìm những người có tài hùng biện, hoặc một người có khả năng lãnh đạo
giỏi. Nhưng Chúa không làm như vậy. Chúa bắt đầu bằng 4 người đánh cá. Sau đó, Chúa càng làm cho chúng ta sững sờ,
chọn thêm 8 người khác, và nếu theo cái nhìn hay theo tiêu chuẩn của chúng ta,
thì họ chẳng giống ai, có nghĩa là, họ không có tài năng gì xuất sắc về lãnh
đạo hay không có danh vọng gì để lôi cuốn, thuyết phục người khác. Họ được chọn từ đám đông quần chúng, giai cấp
của những người lao động chân tay, không được mấy ai kính nể, coi trọng. Nếu
nhìn kỹ vào từng con người của các tông đồ, chúng ta thấy họ cũng không thiếu
gì các đam mê và tật xấu. Có thể nói đây
là nhóm tiêu biểu cho những người thấp kém trong xã hội. Nhiều khi chúng ta thắc mắc tại sao Chúa lại
mời gọi những người này? Không biết Chúa
có biết, có hiểu và thấy rõ con người của họ không? Chúa thấy và thấy rất rõ, nhưng Người vẫn chọn
họ, vì sao? Vì tiêu chuẩn, đường lối của
Thiên Chúa thì khác với đường lối và tiêu chuẩn của con người chúng ta. Chúng ta phải lưu ý điểm tối quan trọng này
là: điều Thiên Chúa cần ở họ không phải là quá khứ hay những gì họ đang có, nhưng
là những người họ sẽ trở thành và những gì họ sẽ có. Họ kém cỏi và nhiều khuyết điểm thật, nhưng
với ơn sủng và sự giáo huấn của Chúa, họ sẽ được biến đổi để có khả năng thực
hiện và chu toàn sứ mệnh, công việc của Chúa trao phó. Thật sự, các tông đồ cũng nhận biết mình yếu
kém nhưng các ông đã tin vào Chúa, quyết tâm theo Người và để Chúa biến đổi các
ông.
Ông bà anh chị em thân mến. Câu chuyện ông
Giôna và các tông đồ là một sự kích lệ và là một sự phấn khởi cho chúng ta,
những người bình thường trong xã hội, những người yếu kém và có nhiều khuyết
điểm. Vì sao? Vì ngày nay Chúa cũng kêu gọi tất cả mọi
người chúng ta, không phân biệt nam nữ, già trẻ, tu sĩ hay giáo dân cộng tác
với Chúa trong sứ mệnh rao giảng Tin mừng và xây dựng Nước Chúa. Có bao giờ
chúng ta cầu nguyện với Chúa, xin Chúa chỉ bảo chúng ta phải làm gì không? Xin Chúa ban cho chúng ta một tâm hồn rộng mở
để lắng nghe lời kêu gọi của Chúa kêu gọi.
Có tấm lòng hy sinh, nhiệt thành, vui mừng và can đảm trở thành những
cánh tay nối dài của Chúa trong công cuộc loan báo Tin mừng và xây dựng Nước
Chúa. Chúa cần tấm lòng chân thành và quảng đại của chúng ta, và Chúa sẽ dùng
quyền năng của Người để biến đổi những gì chúng ta đang có, để chúng ta có thể chu
toàn sứ mệnh của Ngài trao phó. Nếu
chúng ta xác tín vào sự hiện diện và quyền năng của Chúa giữa chúng ta, chúng
ta sẽ cảm nhận được sự an bình, tình thương và hy vọng của Chúa trong đời sống.
Lm. Chánh xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét