
Có
câu truyện đã xảy ra vào cuối năm 1976 tại Việt Nam về một em bé gái nghèo chừng
mười lăm tuổi. Vì gia đình rất nghèo và
vì tình cảnh khốn khổ thời đó, cho nên tuy còn trẻ nhưng em không được đi học
và phải làm công việc giúp việc nhà cho một gia đình giàu có. Gia đình này nhờ thời cơ trở nên giàu có và vừa
mới mua được một bức tranh thêu công phu tuyệt đẹp có giá trị. Bà chủ nhà quyết định tháo bức tranh sơn son
thếp vàng, có mấy chữ mạ vàng khá lớn nhưng đã cũ, lâu nay được treo ở phòng
khách xuống, nhường chỗ cho bức tranh thêu quý giá mới mua này.
Trong
thâm tâm, vì không biết xuất xứ của bức tranh, cho nên bà chủ nghĩ rằng những
chữ trong bức tranh mạ vàng giả rẻ tiền nên giá trị chẳng là bao. Vì thế, bà chủ
cho bức tranh sơn son mạ vàng cho cô bé gái giúp việc đem về nhà tuỳ ý sử dụng.
Em bé gái đem về cho các em chơi. Chơi chán rồi chúng dẫm đạp và xé vụn bức
tranh, xả rác đầy nhà, khiến người mẹ phải mất công quét dọn và đổ vào thùng
rác chờ đêm tối đốt đi.
Đến
chiều tối khi đốt rác, bà mẹ em bé phát hiện những nét chữ vàng trên bức tranh
không bị cháy mà lại sáng ngời lên trong lửa, và kết tụ lại thành những miếng
nhỏ ngời sáng lóng lánh. Hoá ra những chữ
trên bức tranh được làm bằng vàng thật chứ không phải là mạ vàng! Thế là người mẹ hăm hở bới móc, sàng sảy đống
tro để tìm kiếm và cuối cùng thu lại được năm chỉ vàng! Cả gia đình em bé vui mừng quá đỗi, vì vào những
năm tháng khó khăn đó, kiếm được chừng ấy vàng thì chẳng khác gì trúng nhiều số
lô độc đắc, cứu vãn gia đình em bé qua cơn khốn khó cơ cực, và sau này gia đình
còn có cơ hội vượt biên tìm tự do qua sinh sống trên đất Hoa kỳ này.
Chúng
ta thấy nhờ ngọn lửa đốt những chữ vàng lâu năm cũ kỹ kia đã trở nên có giá trị
và hữu dụng. Mỗi người Ki-tô hữu chúng ta cũng trở nên có giá trị trước mặt
Chúa nhờ ánh sáng soi của Chúa Thánh Thần. Chúng ta thấy nếu không có ngọn lửa Chúa Thánh
Thần thì làm sao Mẹ thánh Têrêsa Calcutta có thể hy sinh dâng hiến cả cuộc đời phục
vụ giúp đỡ và yêu mến những người nghèo khổ, bệnh tật hấp hối bên lề đường. Nếu không có sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần
thì sẽ không có thánh Phanxicô Xaviê từ bỏ công danh, dấn thân truyền giáo nơi
miền đất Á Châu xa xôi. Nếu không có
Chúa Thánh Thần thì làm sao thánh Phan-xi-cô có thể từ chối sự giàu sang của
gia đình để lại, sống cuộc sống khó nghèo phục vụ những người bệnh tật nghèo khổ,
và nếu không có Chúa Thánh Thần thì làm sao có những người can đảm dám tin theo Chúa, Người mà những
người thân thuộc của Chúa cho rằng Ngài là người “mất trí” và những người
Pha-ri-sêu cho rằng Ngài là người bị “quỷ vương Bê-en-dê-bun ám.”
Bài
Tin mừng cho chúng ta biết sau khi nghe những lời rao giảng và chứng kiến phép
lạ Chúa Giê-su chữa cho một người bị quỉ ám hại thái độ dân chúng nói chung đều
kinh ngạc cảm phục trước uy quyền của Chúa.
Họ tin và ca tụng Ngài, nhưng vẫn có những người chống đối giải thích với
ác ý, nhằm bêu xấu, chỉ trích và hãm hại Ngài.
Họ tuyên truyền dối trá với dân chúng là Chúa phải cậy nhờ đến quyền
năng của tướng quỉ Bê-en-dê-bun để trừ quỉ.
Để
trả lời, chúng ta thấy Chúa đã giải thích và minh chứng nhiều điều quan trọng. Thứ nhất. Không bao giờ tướng quỉ lại để Chúa
dùng quyền của nó mà trừ các quỉ khác.
Quỉ mà trừ quỉ là chúng chia rẽ nhau, chống đối nhau, một điều không bao
giờ xảy ra. Như vậy những người Pha-ri-sêu nói Chúa nhân
danh Bê-en-dê-bun, thủ lãnh các quỉ mà trừ quỉ là không đúng.
Thứ
hai. Muốn chiến thắng ma quỉ thì phải có quyền năng hơn chúng. Ma quỉ, tự bản
tính thiêng liêng, mạnh sức hơn con người chúng ta. Tự con người chúng ta không
thể nào trừ nổi. Chỉ có Đấng quyền năng
là Thánh Thần mới có thể trừ được chúng, và Chúa Giê-su đã nhờ quyền năng của
Thánh Thần mà xua trừ ma quỉ.
Thứ
ba. Những người Pha-ri-sêu dám nói Chúa
nhân danh và dùng quyền năng thủ lãnh của quỉ mà trừ quỉ, tức là họ đã nói phạm
đến Thánh Thần, một thứ tội nặng mà Chúa Giê-su nói là sẽ không tha được. Tại sao?
Bởi vì đây là tội chai đá, cứng lòng, cố chấp, không ăn năn sám hối thì
làm sao có thể nhận được ơn tha thứ. Không phải vì Chúa không đủ quyền năng hay
không có lòng thương xót để tha thứ, nhưng vì người phạm tội đó không có điệu kiện
để được Chúa tha thứ, để nhận được lòng thương xót của Chúa.
Qua
bài Tin mừng hôm nay, Chúa dạy chúng ta nhiều bài học quan trọng cho đời sống đức
tin Ki-tô giáo. Thứ nhất. Đừng bao giờ cắt
nghĩa sai hay cố tình vu xấu cho người khác, nhất là những người trong cộng
đoàn, như vậy là ác ý và lỗi đức bác ái.
Đồng thời gây chia rẽ trong đời sống cộng đoàn, trong Thân
Thể Chúa Ki-tô. Thứ hai. Chúng ta phải
luôn ý thức rằng ma quỉ có sức mạnh hơn con người, và chúng ta chỉ có thể thắng
được ma quỉ nhờ quyền năng và sức mạnh của Chúa Thánh Thần, vì thế chúng ta phải
luôn gìn giữ một sự liên kết mật thiết với Chúa Giê-su qua việc năng lãnh nhận
Bí tích Thánh Thể và can đảm sống Lời Chúa dạy. Và thứ ba. Đừng bao giờ cố chấp,
cứng lòng, nhưng hãy khiêm nhường nhìn nhận sự yếu đuối và giới hạn để biết tìm
đến Chúa và để được Chúa tha thứ, thương xót và ban ơn, nhất là ơn bình an.
Chúa
Giê-su vì yêu thương và để thi hành thánh ý Chúa Cha, cho nên Chúa đã phải trải
qua và chịu nhiều sự khốn khó, bị vu khống, hiểu lầm, thù oán, cũng như chịu chết
trên thập giá để cứu độ chúng ta. Để trở thành những Ki-tô hữu chân chính, và để
đời sống đức tin sinh nhiều sự hữu ích, hoa trái tốt, chúng ta cũng sẽ phải trải
qua hay nhận chịu những sự gian nan, khó khăn và thử thách, như lửa thử
vàng. Chúng ta cầu xin Chúa giúp chúng
ta nhận ra sức mạnh và quyền năng của Chúa Thánh Thần mà Chúa Giê-su đã ban tặng
cho mỗi người chúng ta, để nhờ đó chúng ta can đảm sống đức tin, thành tâm lắng
nghe tiếng Chúa và can đảm thực thi thánh ý Ngài.
Lm. Chánh xứ

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét